Chương 38: Mọi người đều biết cậu là của tôi

Tác giả: Thanh Cù

Biên tập: TBB

Cuối cùng thầy Trương Cương không nói gì thêm, để cho hai người ra về.

Lúc sắp đi, thầy Trương Cương nói với Chu Viễn Quang: "Mai chú gọi cho bố mẹ cháu."

Tay Chu Viễn Quang đang kéo chốt cửa thì dừng lại một chút, sau đó gật đầu.

Chu Viễn Quang thấy Lâm Cam một đường muốn nói lại thôi. Đến lối rẽ, Lâm Cam liên tục ngẩng đầu lên nhìn anh, ánh mắt ướt nhẹp như nai con.

Chu Viễn Quang cười khẽ: "Tôi biết cậu đang lo lắng điều gì, không sao, về nhà tôi sẽ nói chuyện với bố mẹ."

Lâm Cam cúi đầu, giọng không lớn: "Liệu họ có mắng cậu không?"

Chu Viễn Quang lắc đầu: "Cậu tốt như thế, sao họ lại mắng tôi?"

Lâm Cam bị câu này của anh chọc cười. Chu Viễn Quang thấy cô không khẩn trương nữa, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm: "Không có gì ghê gớm hết, trở về ngủ một giấc thật ngon, mai lại tiếp tục học tốt."

Lâm Cam buồn bực gật đầu. Chu Viễn Quang nhìn cô, thấy thời gian đúng là không còn sớm: "Vậy tôi đi trước đây."

Lâm Cam "này" một tiếng, gọi anh lại: "Cậu nhớ kể kết quả nói chuyện cho tôi biết."

Chu Viễn Quang lại cười khẽ: "Được, chờ tôi chiến thắng trở về."

Môi Lâm Cam cong lên một độ cong xinh đẹp.

___

Về kí túc xá thấy Tiết Giai Kỳ nằm bò trên giường, Lâm Cam xông đến đánh lên đùi cô ấy.

"Ai lại muốn ám sát tớ?"

Lâm Cam lại đánh thêm cái nữa: "Tớ bị cậu hại chết rồi, cậu còn nằm phởn phơ trên giường không lo không nghĩ."

Tiết Giai Kỳ nhảy dựng từ trên giường: "Tớ đang muốn hỏi sao hôm nay cậu về muộn thế đó?"

Lâm Cam vừa nghe cô ấy hỏi thì giận không có chỗ phát tiết: "Còn không phải do cậu làm bậy?"

Tiết Giai Kỳ nhíu mày, không hiểu tại sao: "Không phải tối nay tớ làm người tốt à?"

Lâm Cam lườm cô ấy: "Suýt chút nữa bị cậu tiễn lên Tây thiên."

Tiết Giai Kỳ kinh ngạc "ơ" một tiếng: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

Lâm Cam kể hết chuyện tối nay ra, đầu tiên Tiết Giai Kỳ trầm mặc, sau đó thở dài: "Nếu biết có chuyện như thế, tớ có chết cũng không tiện tay tắt đèn."

Lâm Cam thấy cô ấy cắn môi tự trách lại không đành lòng, đưa tay vỗ nhẹ trên người cô ấy: "Được rồi, dù sao cũng đã qua, tớ cũng không muốn giấu chuyện đó."

Tiết Giai Kỳ ngược lại mở miệng: "Bạn học Chu nói như thế trước mặt thầy Trương Cương thật à?"

Lâm Cam gật đầu: "Cái đó còn có thể là giả sao?"

Tiết Giai Kỳ ngã xuống giường lật người.

"Mẹ kiếp, nghĩ đến hình ảnh đó thôi đã thấy cậu ấy đàn ông chết đi được, không nghĩ bạn học Chu còn có trách nhiệm như vậy."

Rõ ràng bị bắt quả tang nhưng nghĩ tới lời của Chu Viễn Quang, cô cảm thấy vui vẻ đến hưng phấn. Tiết Giai Kỳ lại khen anh khiến cô vui vẻ hơn gấp 100 lần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!