Tác giả: Thanh Cù
Biên tập: TBB
Lúc đèn sáng lên, Nhậm Phong sợ hết hồn. Không nghĩ tới trong lớp còn có người, lúc thấy Lâm Cam và Chu Viễn Quang, thầy suýt chút nữa đã che ngực mà hô "ôi mẹ ơi".
Lúc nãy Lâm Cam mới vừa đứng dậy, nên lúc đèn sáng lên cô đang đứng cạnh ghế của bạn cùng bàn Chu Viễn Quang. Trong 3 người, chỉ có Chu Viễn Quang là mặt không đổi sắc.
Nhậm Phong bị cảnh này dọa sợ.
Lâm Cam thì... có cảm giác bị bắt quả tang. Cô ngượng ngùng vẫy tay: "Chào buổi tối, thầy."
Khóe miệng Chu Viễn Quang ngồi bên cạnh có chút bất đắc dĩ.
Nhậm Phong trợn mắt nhìn cô: "Chào cái gì mà chào, dọa tôi sợ gần chết. Hai em tắt đèn ở chỗ này làm gì?"
Lâm Cam đang chuẩn bị nói chuyện lại bị Nhậm Phong chỉ: "Em không phải học sinh của lớp 1 à? Đến lớp tôi làm gì?"
Lâm Cam cầm quyển đề thi thử lên, ánh mắt thành khẩn: "Em đến tìm bạn học Chu học bài."
Chu Viễn Quang: "..."
Nhậm Phong: "..."
Ánh mắt thầy chuyển tới trên người Chu Viễn Quang, sau đó lại quay về nhìn Lâm Cam. Cuối cùng thầy gọi học sinh nhà mình: "Chu Viễn Quang, em đến văn phòng một chuyến."
"Còn em..." Thầy chỉ tay vào Lâm Cam.
"Về kí túc xá trước đi, mai chủ nhiệm của em sẽ tìm em nói chuyện."
Lâm Cam ngẩng đầu nhìn Nhậm Phong: "Sao phải tìm bọn em nói chuyện? Học tập cũng không được sao?"
Sắc mặt Nhậm Phong lạnh lùng, không nhịn được chỉ tay về phía Lâm Cam: "Nếu hai em học tập thật thì cần gì phải tắt đèn? Tôi thấy em là nữ sinh nên để cho em chút mặt mũi. Em cũng không phải học sinh lớp tôi, tôi sẽ phản ánh lại với chủ nhiệm lớp em. Em về trước đi."
Lâm Cam đứng tại chỗ, không đi cũng không động đậy.
Nhậm Phong vốn đang đi ra ngoài lại quay người trở về, nhìn về phía Chu Viễn Quang: "Em tới văn phòng."
Chu Viễn Quang gật đầu.
Nhậm Phong vừa đi, Chu Viễn Quang cũng đứng lên. Anh nhìn về phía Lâm Cam, đột nhiên đưa tay vỗ vỗ đầu cô.
Giọng anh cũng không nóng nảy, mà có chút ôn hòa: "Tối nay không đưa cậu về kí túc xá được rồi. Cậu về trước đi, chắc tôi sẽ về muộn."
Lâm Cam cắn môi: "Tôi đợi cậu."
Chu Viễn Quang lắc đầu, nhẹ nhàng gõ vào đầu cô: "Nghe lời, về kí túc xá trước đi. Đợi tối về nhà sẽ nói chuyện với cậu."
Nói những lời này xong, Chu Viễn Quang tới văn phòng ngay, chỉ còn Lâm Cam vẫn đứng tại chỗ.
Dường như việc này cũng không xấu hổ, khó chịu hay làm người ta sợ hãi. Những bạn học khác đâu phải không yêu đương, chẳng qua đa số đều giấu giấu giếm giếm sợ thầy biết mà thôi.
Từ lúc cô và Chu Viễn Quang ở bên nhau cũng không tránh để người khác biết. Một mặt vì chính cô không cảm thấy chuyện này là sai lầm. Một mặt khác là dường như Chu Viễn Quang cũng không băn khoăn về phương diện này.
Lúc nãy anh đưa tay lên xoa đầu Lâm Cam khiến nội tâm cô có cảm giác an toàn.
Cô tin anh.
Hơn nữa còn vô cùng tín nhiệm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!