Bốp!
Tiếng roi ngựa sắc bén xé gió vang lên, quất thẳng vào da thịt người, để lại âm thanh giòn giã.
Tiết xuân se lạnh, một thiếu niên mặc áo mỏng, quỳ rạp trên nền đất, mặc cho roi ngựa tàn nhẫn xé rách áo ngoài, lộ ra đường cong săn chắc nơi hông và những vết sẹo chằng chịt.
Máu và mồ hôi hòa lẫn, theo từng nhịp thở đứt quãng vì đau đớn của thiếu niên, nhỏ xuống mặt đất bùn lạnh.
Ta ngồi dưới hành lang, lén nhìn qua trang sách, khẽ hỏi:
Kia là ai vậy?
A hoàn đáp:
"Thưa tiểu thư, là đứa trẻ mồ côi mà lão gia mang về."
Chỉ thấy bóng lưng thiếu niên thẳng như cây dương, đôi mắt dù giữa bóng đêm vẫn đen láy, giống như một con sói cô độc, hoang hoải và lạc loài.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, ta đã bị hắn thu hút.
Giang gia là một hào môn đất Giang Nam, từ nhỏ quanh ta không thiếu những văn nhân phong nhã, nhưng phần lớn ánh mắt đều ẩn giấu giả dối.
Còn thiếu niên kia — không giống vậy.
Ta thì thầm vài câu với a hoàn, nàng liền chạy đến chỗ quản ngựa, lặp lại đúng lời ta.
Tên quản ngựa chắp tay từ xa, nhận lấy bạc mới, lập tức bỏ chạy không thấy bóng dáng.
Ta nhìn thấy a hoàn đỡ lấy thiếu niên, không khỏi cười rạng rỡ sau cuốn sách, không nén được niềm vui vì đã làm việc thiện.
Ta đã cứu hắn.
Một cơn gió lạnh cuốn tung tà áo, thổi bay trang sách trước mặt.
Ta luống cuống vuốt lại, vô tình để lộ gương mặt, vừa ngẩng đầu lên đã thấy đôi mắt đen láy của thiếu niên lặng lẽ nhìn sang.
Ta vội vàng trốn sau cột hành lang, tim đập loạn, lòng không yên.
"Tiểu thư, thương thế không nặng, người đó đi rồi."
A hoàn chẳng biết từ lúc nào đã đến bên cạnh.
Ta vội vàng thò đầu ra, chỉ kịp thấy bóng lưng gầy gò ấy đang khuất dần trong làn gió xuân.
Chưa biết tên, cũng không rõ họ.
Lúc ăn tối, ta lại thấy hắn đứng sau lưng phụ thân.
Hắn đã thay bộ đồ sạch, trông có thần sắc hơn, nhưng vết thương nơi khóe môi vẫn còn, chẳng rõ đã được bôi thuốc chưa.
Phụ thân buột miệng gọi:
"A Cửu, từ nay ngươi theo bọn họ đi làm ăn buôn bán…"
Ta siết chặt khăn tay, lần đầu tiên trong đời lấy hết can đảm lên tiếng với phụ thân:
Phụ thân…
Gì? Phụ thân nhíu mày nhìn ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!