Chương 15: (Vô Đề)

Hôm đó sau khi nói xong, ta liền ngất xỉu tại chỗ.

Tỉnh lại lần nữa, ta phát hiện mình đã bị Giang Cảnh Hoài giam lại.

Ta giận đến phát điên, chân trần đi đi lại lại trong phòng.

Giang Cảnh Hoài trở về nhìn thấy ta, không nói một lời liền vác ta lên giường, đeo tất lụa vào chân ta.

Ta muốn ra ngoài!

Không được.

Hắn thẳng thừng từ chối, thậm chí còn thông qua sợi xích trên cổ để cảm nhận động tĩnh của ta.

Giờ đây, Giang Cảnh Hoài càng lúc càng mạnh mẽ, chỉ cần một ánh mắt nhẹ nhàng cũng khiến ta không thể bước nổi nửa bước.

"Không được chạy lung tung."

"Giang Cảnh Hoài, trong đầu ngươi chỉ có đứa bé thôi sao? Đồ bạc tình!"

Hắn vờ như không nghe thấy, ngón tay đặt lên cổ ta, chậm rãi vuốt ve:

"Không muốn bị ta khóa lại, thì ngoan ngoãn nghe lời."

Thấy ta tức đến như sư tử xù lông, hắn bổ sung một câu:

"Ta không muốn ngươi bị tổn thương."

Sau đó không biết Giang Cảnh Hoài bận chuyện gì, mấy ngày liền đều không thấy bóng dáng.

Những ngày được ở bên Giang Cảnh Hoài là mỗi ngày một ít đi, ta mong ngóng từng ngày, rốt cuộc có một hôm không nhịn được nữa, lúc hắn sắp ra ngoài ta khóc mà gọi:

"Ngươi có thể dẫn ta theo không?"

Giang Cảnh Hoài hơi suy nghĩ, rồi gỡ cấm chế xuống, nắm lấy tay ta:

"Không được rời khỏi ta nửa bước."

Hắn vẫn bận rộn với việc trong Quỷ Vực, ta không hứng thú, liền dựa vào hắn nghỉ ngơi.

Tính cách ta lại quay về như A Ân, không lo không nghĩ, thích lẽo đẽo theo sau Giang Cảnh Hoài.

Vài ngày trước khi sinh, ta bụng bầu vượt mặt, dẫn hắn đến một căn nhà nhỏ hẻo lánh.

Trước cửa nhà, từng cụm chu cẩn kiêu ngạo nở rộ. Đẩy cửa bước vào, là một khung cảnh quen thuộc.

Là căn nhà nhỏ của A Ân và Giang Cảnh Hoài.

Thực ra những ngày ta cùng hắn làm phu thê bình thường, kính trọng nhau như khách, chính là khoảng thời gian đó.

Trên bàn đặt một bát mì nóng hổi, điểm xuyết hành xanh, mùi mỡ heo thơm ngào ngạt.

Hắn khó hiểu nhìn ta.

"Ta bù cho ngươi một bữa sinh thần nhé." Ta ngồi xuống trước bàn, nhặt đôi đũa nhét vào tay hắn,

"Mau ăn lúc còn nóng."

Ánh mắt Giang Cảnh Hoài dần trở nên dịu dàng: Mì trường thọ à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!