Nửa đêm, ta nằm trên giường, lắng nghe hơi thở đều đặn của Giang Cảnh Hoài, mồ hôi lạnh túa ra đầy người.
Bởi vì ta thực sự phát hiện có điều gì đó không ổn.
Ba năm trước, bà mối đến nhà, nói rằng Giang Cảnh Hoài, tú tài ở nhà bên, là người đọc sách, bản tính thuần lương, ăn nói vụng về.
Ta tự tay xách một giỏ trứng, gả cho chàng làm vợ.
Đêm tân hôn, Giang Cảnh Hoài vén khăn hỉ của ta lên.
Chàng có diện mạo xuất chúng, sống mũi cao, môi mỏng, khiến ta nghĩ đến lớp sương mỏng vương trên sông nước Giang Nam.
Dưới ánh nến lập lòe, chỉ một ánh nhìn hờ hững của chàng cũng đủ khiến ta đỏ bừng mặt.
Thế nhưng, khi chàng tiến lại gần, ta dựa vào ánh đèn, nhìn rõ ánh mắt sắc lạnh như muốn đoạt mạng giấu sau đôi mắt ôn nhu kia.
Tay ta khẽ run, suýt chút nữa hét thành tiếng.
Cảm giác như chàng không phải đến cưới ta, mà là đến… g.i.ế. c ta vậy.
Khác xa hoàn toàn với lời bà mối từng nói.
Nhưng ta từ nhỏ đã được dạy dỗ làm một người vợ ngoan hiền, cho dù trong lòng có sợ hãi đến đâu, cũng phải làm tròn bổn phận.
"Tì… thiếp hầu hạ phu quân nghỉ ngơi."
Đêm ấy, ta run rẩy cởi áo ngoài cho chàng.
Vịt Bay Lạc Bầy
Ta vốn là mỹ nhân nổi danh mười dặm tám làng, dáng mềm giọng ngọt, không biết đã lọt vào mắt bao nhiêu nam nhân.
Ta hiểu cách khiến một người đàn ông vui lòng.
Đêm ấy, Giang Cảnh Hoài nắm lấy cổ tay ta, kéo ta vào màn đỏ.
Có lẽ vì ta nghèo nên mới gả cho chàng, nên Giang Cảnh Hoài cũng chẳng hề xót thương.
Sáng hôm sau, chân ta mềm nhũn đến mức suýt không đứng nổi.
Ta chưa từng gặp ai lãnh đạm vô tình như chàng.
Bảo chàng không ham sắc nữ ư? Nhưng đến khi trên giường, lại khiến ta tưởng mình sắp mất mạng.
Nếu nói chàng mê đắm nhục dục thì cũng không hẳn.
Ta chẳng thể hiểu nổi con người ấy.
Rõ ràng mang dung mạo như tiên giáng trần, vậy mà lại có khí chất như ác quỷ tu la, khiến ta vừa kính vừa sợ.
May thay, sau ngày đại hôn, chàng cứ ba ngày thì đi biệt hai, để ta một mình giữ phòng trống.
Lâu dần, trong thôn bắt đầu xuất hiện lời đồn:
"Nàng dâu nhà họ Giang không đứng đắn, suốt ngày liếc mắt đưa tình với đàn ông bên ngoài."
Ta đã sớm chuẩn bị tâm lý để bị chàng phạt.
Hôm Giang Cảnh Hoài trở về, thẩm hàng xóm còn đứng ngay trước cửa mỉa mai ta thẳng mặt, chàng cũng chẳng phản ứng gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!