Chương 47: Tri Kỉ (08)

Tâm độc 

Tác giả: Sơ Hòa

Chuyển ngữ: Andrew Pastel / Beta: Ooctopuss

Tri kỉ

08.

"Cậu có mặt ở hiện trường lúc Trịnh Kỳ bị sát hại à?" Hoa Sùng siết chặt cạnh bàn, "Có nhìn thấy hung thủ không?

"Lư Khánh vừa gật vừa lắc đầu loạn xạ, mặt cắt không còn hột máu. Hoa Sùng cau mày,"Vậy là thấy hay không thấy?"

"Em chỉ thấy dáng của người đó thôi, mặt... mặt mũi thì em không thấy được."

"Dáng vóc thế nào? Cao khoảng bao nhiêu? Mập hay ốm? Mặc quần áo gì? Dáng đi có gì khác thường không?

"Lư Khánh lại cúi gằm mặt không trả lời. Hoa Sùng nói:"Muốn chúng tôi không kết oan cậu thì phải hợp tác, hiểu không? Cậu để lại một đống dấu chân trong phòng của Trịnh Kỳ đấy."

Lư Khánh run bần bật, hoảng sợ cắn môi dưới.

"Đừng cắn nữa." Hoa Sùng thở dài, "Chảy máu hết rồi kìa."

"Người... người đó không có gì lạ hết.

"Lư Khánh bất an cắn ngón tay. Liễu Chí Tần hỏi:"Không có gì lạ là sao?"

"Ông ta mặc quần áo shipper giao đồ ăn rộng thùng thình, em không nhìn ra được là mập hay ốm, nếu các anh bắt em nhận dạng hung thủ thì em không xác định được đâu."

"Nhân viên giao thức ăn à?"

Hoa Sùng nhớ cả trước và sau khi Trịnh Kỳ bị sát hại, anh chưa phát hiện người nào là nhân viên giao đồ ăn trên băng ghi hình ra vào cổng cả.

"Nhưng em chắc chắn ông ta không phải shipper thật." Lư Khánh đã bình tĩnh hơn được một chút, "Lúc em tới thôn Tân Bắc là hơn 10 giờ tối, em......"

"Khoan đã."

Liễu Chí Tần ngắt lời, "Cậu 10 giờ rưỡi tối tới thôn Tân Bắc làm gì? Tại sao không đi vào bằng cửa chính?

"Lư Khánh hoảng sợ, hướng ánh mắt cầu cứu về Hoa Sùng. Hoa Sùng lại nhìn Liễu Chí Tần,"Tôi nhớ camera chỉ quay được lúc cậu ấy rời đi chứ không thấy lúc vào, đúng không?

"Liễu Chí Tần gật đầu. Thôn Tân Bắc có hai cửa ra vào, cửa chính đối diện đại học Lạc Thành, cửa phụ nằm ở đằng sau, vì bất tiện, chẳng ai đi nên khóa lại luôn."Em, em đi vào từ cửa phụ, nên không ai biết."

Lư Khánh lí nhí: "Hung, hung thủ cũng đi ra từ đó."

"Kể lại đầu đuôi sự việc cho tôi."

Lư Khánh liếm khóe môi mình, như đã hạ quyết tâm nói ra, "Em theo đuổi Trịnh Kỳ từ năm ngoái......"

Khớp với lời Chu Minh khai, Lư Khánh là đồng tính, thích Trịnh Kỳ từ cái nhìn đầu tiên ở buổi công tác cộng đồng ấy, sau đó, lì lợm theo đuổi vài tháng nhưng Trịnh Kỳ vẫn không đồng ý.

"Ảnh nói em nhỏ quá, chỉ có thể xem em là em trai thôi." Lư Khánh nói:

"Em không chịu làm em trai, vẫn tiếp tục theo đuổi, còn ảnh tuy không đồng ý làm bạn trai nhưng đối xử với em rất tốt. Nhưng mà từ Tết Âm Lịch năm nay ảnh đi thực tập, hình như là công ty bất động sản gì đó nên ảnh dọn lên trung tâm thành phố ở luôn. Lâu... lâu rồi em chưa gặp ảnh."

"Có phải là bất động sản Vạn Kiều không?"

Hoa Sùng hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!