Tâm độc
Tác giả: Sơ Hòa
Chuyển ngữ: Andrew Pastel / Beta: Ooctopuss
Tri kỉ
03.
"Liên Phong?" Hoa Sùng nhìn người đàn ông trước mặt, ngạc nhiên hỏi: "Sao anh ở đây?"
Liễu Chí Tần đứng bên cạnh, thầm đánh giá người đàn ông có tên là Liên Phong này.
Gã cao hơn Hoa Sùng một chút, mặc áo sơ mi màu xám nhạt, quần tây đen, cúc áo sơ mi được cài tới tận cổ, cầm cặp công sở nam màu nâu, tay đeo đồng hồ. Tóc gã cắt ngắn, mày rậm mắt sâu, nhìn sơ có vẻ rất dữ tợn.
Mặt mũi không được gọi là đẹp trai, dĩ nhiên là không so được với Hoa Sùng, nhưng trông cũng rất sắc bén uy nghiêm.
Liễu Chí Tần kết luận, người này trước kia cũng là cảnh sát, có thể là đồng đội cũ của Hoa Sùng.
"Anh tới Lạc Thành công tác." Liên Phong hẩy mặt về phía công trường xây dựng một cái: "Chỗ này nè. Khi nào nó khai trương thì anh chuyển tới đây sống luôn."
"Trung tâm thương mại Châu Thịnh?"
Hoa Sùng kinh ngạc: "Sao anh lại......"
"Sau khi rời đội thì anh không làm cảnh sát nữa. Người nhà tìm cho anh một công việc văn phòng ở tập đoàn Bất động sản Vạn Kiều." Liên Phong cười nói, "Trung tâm thương mại Châu Thịnh là của Vạn Kiều rót vốn, năm trước đến mua lại bách hóa cũ này nên anh bị điều đến đây "khai hoang
". Em thì sao, còn làm cảnh sát chứ hả? Mấy năm nay thế nào?"
"Đúng rồi, em còn chưa cởi cảnh phục đâu." Hoa Sùng vỗ vỗ cánh tay Liên Phong: "Anh cũng ngon dữ ta? Hồi đó làm cảnh sát đặc nhiệm cầm súng chống khủng bố, giờ xoay một cái đi mở trung tâm thương mại luôn."
"Cái gì mà "mở trung tâm thương mại", anh làm công ăn lương thôi." Lúc Liên Phong cười rộ lên tạo cảm giác rất chất phác:
"Thật ra lúc vừa rời khỏi đội anh cũng chưa quen, bao nhiêu năm cầm súng rồi giờ phải bỏ lại, cả ngày ngồi ở văn phòng như tụi sinh viên vừa ra trường, cảm thấy khó chịu muốn chết. Nhưng nhà anh nào giờ vẫn không muốn anh làm cảnh sát, lần đó anh bị thương, vừa lúc"thành toàn"cho bố mẹ luôn. Giờ anh mới thấy đổi nghề cũng tốt, cái nào chẳng là công việc?
"(quan hệ nhà anh này lớn tới mức ko có bằng cấp ngành nghề liên quan vẫn làm đc à....) Hoa Sùng gật đầu cười. Liễu Chí Tần nheo mắt nhìn chăm chăm vào Liên Phong. Liên Phong cảm giác được tầm mắt của Liễu Chí Tần, gã quay sang nhìn cậu rồi hỏi Hoa Sùng:"Đây là...?"
"Đồng nghiệp của em."
Hoa Sùng nói.
"Cũng là cảnh sát à.
"Liên Phong thân thiện gật đầu chào Liễu Chí Tần. Liễu Chí Tần điềm đạm cười:"Chào anh."
Đúng lúc này có người gọi từ công trường: "Giám đốc Liên! Ngài lại đây một chút!"
Hoa Sùng nhướng mày, "Lên chức "Giám đốc" luôn rồi hả?"
"Đâu có đâu, bọn họ kêu bậy bạ đó." Liên Phong vừa nói vừa lấy di động ra: "Cho anh số điện thoại của em đi, năm nay anh hay đi qua đi lại Lạc Thành với Húc Thành, bữa nào rảnh thì hẹn em ăn cơm nói chuyện cũ.
"• Trên đường về nhà, Liễu Chí Tần hỏi:"Tổ trưởng, cái anh Liên Phong kia là đồng đội cũ của anh à? Tôi nghe hai người nói chuyện thấy có vẻ anh ta không phải ở Lạc Thành?"
"Đúng vậy. Chúng tôi quen biết khi ở Sa Thành."
Liễu Chí Tần căng thẳng: "Sa Thành ở Tây Bắc?"
"Ừ, mấy năm trước tôi đi Tây Bắc tham gia chống khủng bố. Đến đó không chỉ có cảnh sát Lạc Thành, còn có nhiều cảnh sát giỏi đến từ các tỉnh khác." Hoa Sùng cười:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!