Chương 22: Hồng nhan (21)

Tâm độc

Tác giả: Sơ Hòa

Chuyển ngữ: Andrew Pastel / Beta: Ooctopuss

Hồng nhan

21.

"Đường Tô chết rồi à?" Cô gái trẻ trang điểm đậm, cả người sực nức mùi nước hoa ngồi trong phòng thẩm vấn, tay đan vào nhau, mười móng tay được tô vẽ tỉ mỉ màu đỏ, dưới ánh đèn lấp lánh lên như những viên ngọc.

Cô hơi cong khoé môi, không hề né tránh nhìn thẳng vào Hoa Sùng: "Cô ta vừa mới chết, các anh đã tìm đến tôi, là cha mẹ cô ta nói tôi là người có khả năng giết cô ta nhất phải không?"

Hoa Sùng ngoài mặt ung dung tiếp nhận ánh mắt cô gái trên người mình, nhưng trong lòng lại kinh ngạc. Cô gái này tên Tiếu Lộ, không giống như trong tưởng tượng của anh. Theo lời kể của Chu Anh, Tiếu Lộ hẳn phải có dáng vẻ đáng thương và đáng giận, nhạt nhẽo và quê mùa, ghen ghét với những người có được cuộc sống tốt từ nhỏ, nhưng cô gái trước mặt lại rất có bản lĩnh, bình tĩnh, thậm chí mang một chút khí chất áp đảo người khác.

Tiếu Lộ sinh ở một vùng nông thôn phía nam, cha mẹ làm nghề nông, có đứa em trai 10 tuổi. Cô từng tốt nghiệp khoa Tiếng Anh của một trường đại học có tiếng, sau đó vào Lạc Thành thuê nhà trọ, xin vào trường Âu Lai cùng làm giáo viên với Đường Tô, quan hệ khi ấy thực sự rất tốt, rất nhiều lần còn đến nhà Đường Tô chơi. Nhưng nhà Đường Tô có gia thế, phân công công việc cho cô đã nhẹ nhàng thì không nói, còn mỗi năm mỗi thăng chức, mà Tiếu Lộ xuất thân gia cảnh nghèo khó, bao nhiêu năm vẫn luôn là giáo viên quèn.

Chu Anh kể, mấy năm trước Đường Tô về nhà có nói, Tiếu Lộ xa cách với cô ấy. không muốn nói chuyện nữa. "Con nhỏ đó ghen ghét với Tô Tô. Hè năm ngoái còn nặc danh báo lên cấp trên chuyện Tô Tô quan hệ yêu đương với học sinh vị thành niên trong lớp." Lúc Chu Anh nói đến đây, Đường Hồng thở dài một cái nặng nề.

Hoa Sùng hỏi: "Tin báo lên vẫn là sự thật phải không? Nam sinh đó là ai?"

Chu Anh hơi sợ hãi, liền lảng tránh ngay: "Cậu học sinh đó họ Triệu, sau khi lộ chuyện thì đã xuất ngoại, không còn liên lạc với con bé nữa."

Hoa Sùng trong lòng vẫn còn nghi vấn, lại hỏi: "Nếu Tiếu Lộ đã nặc danh, sao các người biết là cô ấy?"

Đường Hồng không giấu giếm: "Tôi quen biết với hiệu trưởng trường Âu Lai."

Hoa Sùng cười nhạt, bỗng cảm thấy chua xót. Cái gọi là "nặc danh" chỉ có tác dụng với người không tiền không thế lực mà thôi.

"Sau chuyện này, Tô Tô đã cắt đứt liên lạc với Tiếu Lộ." Chu Anh nói: "Tiếu Lộ chắc chắn hận con bé! Nó ghen ghét con gái tôi rất nhiều! Anh cảnh sát, nó chính là hung thủ!"

"Chẳng liên quan gì đến tôi." Giọng nói Tiếu Lộ cực kì lạnh nhạt, khác hẳn với mùi nước hoa nồng ấm cô dùng. "Tôi giết Đường Tô? Bọn họ cũng sáng tạo thật."

"Cô giáo Tiếu, lần cuối cùng cô thấy Đường Tô là khi nào?" Hoa Sùng hỏi.

"24 tháng 12 năm ngoái, đêm Giáng Sinh." Tiếu Lộ khoanh tay trước ngực, nghiêng người dựa vào ghế. "Trường tổ chức tiệc Giáng Sinh, cô ta mang học sinh lên sân khấu đánh piano."

"Hai người không nói chuyện à?"

"Nói chuyện? Tôi với cô ta không có liên quan gì đến nhau, cũng không cùng một thế giới, nói chuyện gì bây giờ."

"Vậy ngày 4, ngày 5 tháng 1 năm nay cô có nhớ cô đang làm gì không?"

"Ngày 4, ngày 5?" Tiếu Lộ hừ mũi, "Ra là vừa qua Tết thì cô ta chết, cũng thật đáng thương."

Hoa Sùng gõ gõ ngón tay lên bàn, "Cô có nhớ hai hôm đó cô đã ở đâu không?"

"Tôi ở Vân Nam, Tây Song Bản Nạp (*)." Tiếu Lộ trả lời ngay, "Sau Giáng Sinh tôi xin nghỉ đông, ngày 26 đáp máy bay đến Côn Minh, rồi đi Tây Song Bản Nạp, ở đó nửa tháng mới về. Vé máy bay, khách sạn các người có thể thoải mái điều tra."

(*) Tây Song Bản Nạp: Châu tự trị dân tộc Thái Tây Song Bản Nạp, ngắn gọn là Tây Song Bản Nạp hay Sipsong Panna là châu tự trị dân tộc Thái ở cực nam tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, giáp với Lào và Myanma.

Hoa Sùng nhờ Liễu Chí Tần đi xác minh thông tin, thấy Tiếu Lộ từ đầu đến giờ luôn mang một vẻ cười lạnh nhạt, lại hỏi: "Cô có thể kể sơ quan hệ của mình với Đường Tô được không?"

"Này là điều tra vòng quan hệ của nạn nhân phải không? Để xác định xem có phải là người quen gây án?" Tiếu Lộ chống cằm: "Cô ta chết được 2 tháng mà thi thể đến bây giờ mới phát hiện, chắc chắn là đã hư hại hết cả rồi, nên kiểm nghiệm không ra được hung thủ chứ gì?"

Hoa Sùng cười: "Cô giáo Tiếu cũng rất hiểu biết."

Tiếu Lộ chép miệng, "Các người không tra được manh mối nào ở tôi đâu, tôi nói rồi, tôi với cô ta không cùng một thế giới, tôi không biết gì về cô ta cả."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!