Tâm cuồng
Tác giả: Sơ Hòa
Chuyển ngữ: HÈ | Beta: Andrew Pastel
Săn quỷ
08.
Đối diện bản báo cáo dương tính với ma túy, La Tiểu Long buộc phải thừa nhận, vào ngày La Tường Phủ bị sát hại, sau khi rời câu lạc bộ Tân Giang, hắn đã đến khách sạn suối nước nóng ngoại thành phía Bắc thành phố, rồi ở đó chơi bời gái gú, hút chích ma túy đá.
"Tôi không dám nói! Những người ở khu đó không phải loại dễ dây vào, nếu tôi làm liên lụy đến họ, tôi.... mẹ tôi chắc chắn sẽ phải chết!"
Các trường hợp liên quan đến ma túy nói chung không thuộc phạm vi xử lý của tổ trọng án, Minh Thứ ngay lập tức thông báo cho Lục Nhạn Chu và chuyển vụ án đến cho đội đặc nhiệm.
"Hóa ra là sống ở khu ngoại thành."
Lục Nhạn Chu nói: " Chúng tôi để mắt đến nơi này được một thời gian rồi, nhưng sao đột nhiên tổ trọng án của các cậu cũng theo dõi khu này vậy?"
"Nghe cậu nói thì khu ngoại ô này cũng có chút tiếng tăm đấy chứ?" Minh Thứ hỏi.
"Không chỉ có chút đâu, hiện tại những người bị ném ra khu đó làm quản lý, thật ra đều là tay sai của các băng đảng xã hội đen" Giọng của Lục Nhạn Chu không được tốt lắm,
"Bấy lâu nay bọn tôi chưa hành động là vì vẫn chưa xác định được kẻ đứng sau bọn chúng. Nếu bây giờ bắt những tên quản lý này, thì vẫn chưa thể diệt cỏ tận gốc được."
"Vậy các cậu ...."
"Hử?"
Minh Thứ thở dài, "Thôi quên đi. Trước mắt các cậu cứ tiếp tục điều tra đi, nếu cần giúp đỡ thì cứ việc nói tôi một tiếng, cho dù không thể cử người của tổ trọng án đi được, nhưng nếu không trái quy định, chúng ta phối hợp hành động cũng được.
"Được rồi, vậy cậu cứ tiếp tục công việc đi."
Lục Nhạn Chu cười vui vẻ, "Phá xong vụ này nhớ phải mời tôi ăn xiên nướng đấy."
"Sao không phải là cậu mời tôi?"
"Mối quan hệ của chúng ta mà còn cần tính toán chi li à? Cậu là của tôi, tiền của cậu cũng là của tôi, nên đương nhiên xiên nướng của cậu cũng là của tôi rồi.
"Minh Thứ: ..... Lục Nhan Chu là trai thằng, thậm chí còn là loại trai thằng có nhan sắc nữa. Nhưng Minh Thứ vẫn thường xuyên không thể hiểu được suy nghĩ của cậu chàng đẹp trai này. Mấy câu linh tinh như"Em là của anh, xx của em cũng là của anh", thậm chí đến Tiêu Ngộ An còn chưa nói với cậu bao giờ.
Tưởng tượng Tiêu Ngộ An nói với cậu mấy câu đó, đột nhiên cậu nổi hết da gà.
Đội điều tra kỹ thuật gửi thông báo, nói là đã lấy được đoạn băng ghi hình khu nhà ở ngoại thành. Cậu nhanh chóng trở lại bình thường và gấp rút đến đội kỹ thuật.
Đoạn video đã xác nhận rằng, vào ngày 2 tháng 7 lúc 4 giờ 32 sáng La Tiểu Long đi vào khu dân cư ở ngoại ô, tới 7h 57 phút sáng ngày 3 mới rời đi, vì vậy không có khả năng giết hại La Tường Phủ.
Hung thủ là một người khác.
Ở phía bên kia, những tay thương nhân có qua lại với La Tường Phủ cũng đã điều tra xong, trong đó có một người đang nợ tiền của La Tường Phủ, còn một người thì có quan hệ không rõ ràng với Khang Ngọc, nhưng đều không khớp với thời gian giết người và cũng không có dấu hiệu thuê người gây án,"Năm ngoái ông La có vẽ cho tôi một bức tranh với giá 600 ngàn tệ."
Vương Hùng là thương nhân buôn trà, ông ta có một cặp lông mày hình chữ bát, còn bộ dạng thì như có hận thù với cả thế giới, " Tôi đã chuẩn bị tiền bạc xong từ lâu, nhưng một chuyên gia của Hiệp hội thư pháp và mỹ thuật nói với tôi rằng tranh của ông La không đáng với mức giá kia!
Đối với một thương nhân nhỏ như tôi, 600 ngàn tệ không phải là một số tiền nhỏ. Tôi rất sẵn lòng trả tiền nếu như tranh đẹp, nhưng ông La thực chất chỉ muốn lừa tiền của tôi!
Tôi đã hỏi thăm nhiều người từ hiệp hội, họ đều nói rằng ông La chỉ có tiếng mà không hề có miếng, chuyên dùng danh nghĩa của Hiệp hội mỹ thuật để moi tiền của người khác. Khi bị tôi chất vấn, ông ta cũng đã thừa nhận rồi."
"Vì vậy ông đã không trả tiền?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!