Tâm cuồng
Tác giả: Sơ Hòa
Chuyển ngữ: Yuyu | Beta: Andrew Pastel
Săn quỷ
05.
Vụ án Lỗ Côn giết hại hai đứa trẻ trong quán cà phê có ảnh hưởng rất lớn đến xã hội, nó gợi lên khủng hoảng và nghi ngờ trong lòng mọi người.
Năm ngoái, ở một khu dân cư nhỏ trong thành phố Lạc Thành gần với Đông Nghiệp, xảy ra sự kiện hàng loạt cụ già bị cắt cổ chỉ trong một đêm. Khi tin tức này được truyền ra, mọi người đều đoán có thể nạn nhân là những người thích nhảy quảng trường*, vì thường xuyên quấy rầy người dân xung quanh, cậy già lên mặt, xâm chiếm không gian sinh hoạt của lớp trẻ, làm ảnh hưởng đến tinh thần của chúng, nên mới dẫn đến vụ thảm sát này.
Trong một thời gian ngắn, gần như các nhóm nhảy quảng trường ở Lạc Thành đều ẩn mình, mặc dù có vài người "không sợ chết" vẫn mang loa ra ngoài, cũng chỉ dám vặn nhỏ âm thanh hoặc dùng tai nghe.
(*: Quảng trường vũ = là một nếp sinh hoạt văn hóa quen thuộc của những cụ ông, cụ bà Trung Quốc. Cứ mỗi buổi chiều, các cụ sẽ tập trung tại những khu vực công cộng rộng rãi như quảng trường, công viên để cùng nhau nhảy múa, ca hát, giải khuây tuổi xế chiều).
Vụ việc tương tự cũng xảy ra ở Đông Nghiệp, nhưng nạn nhân lại chuyển từ mấy cụ già thích nhảy quảng trường sang những đôi vợ chồng trẻ và con của họ.
Năm ngoái, vào kỳ nghỉ hè, những nơi công cộng đều tràn ngập tiếng ồn, trẻ em hết quậy tung tiệm sách lại đến nhà hàng, bị một vài nhân viên phục vụ lén lút gọi là "Châu chấu tấn công". Nhưng năm nay, sau khi video Lỗ Côn giết hai đứa trẻ bị truyền ra ngoài, rất nhiều đôi vợ chồng cảm thấy sợ hãi, bèn cấm con mình đến mấy nơi công cộng, chỉ lo chúng chọc phải một tên biến thái giết người giống Lỗ Côn.
Xã hội bắt đầu xem trọng vấn đề trẻ em làm mất trật tự nơi công cộng. Nhân cơ hội này, đài truyền hình thành phố Đông Nghiệp đã thực hiện một chuyên mục khảo sát thực tế, họ phỏng vấn ngẫu nhiên những người trẻ tuổi gặp ở quán cà phê, trên tàu điện ngầm, trong thư viện, nhà hàng và những nơi khác. Hầu hết mọi người đều nói mình không ít lần bị bọn nhỏ quấy rầy. Nhưng khi phóng viên hỏi có từng nhắc nhở ba mẹ chúng không, chỉ có ba trên mười người gật đầu, số còn lại đều mang biểu cảm khác nhau, đa phần đều gượng cười: "Con nít thường vô tư, ngày nay bố mẹ nào mà không thương con, mình có nhắc cũng vậy thôi, nhịn cho xong chuyện."
Ngay cả những người bảo đã từng nhắc nhở ba mẹ bọn nhỏ cũng cảm thấy bất lực, bởi vì họ nhận ra có nhắc cũng như không, gặp vợ chồng nhà nào ngang ngược, có khi còn động tay động chân với mình.
Một người phụ nữ đang chuẩn bị thi công chức nói trước đây cô thường đến thư viện tỉnh để ôn tập, nhưng từ khi bị đám nhóc xung quanh quấy rầy, nhắc nhở mấy lần cũng không được, cô đành phải thuê tạm một góc nhỏ trong văn phòng để ôn thi.
"Bố mẹ đều là người trưởng thành, có ngốc đâu mà không biết con mình quậy thế nào? Nếu như bố mẹ có trách nhiệm, lần đầu thấy con mình la hét ở nơi công cộng, bọn họ sẽ chủ động khuyên nhủ, khuyên không được thì sẽ dẫn nó đi nơi khác. Còn mấy người không muốn quản lý con mình, chỉ cần bọn nhỏ chơi vui là được, không quan tâm chuyện chúng có quấy rầy người khác hay không thì có nhắc cũng vậy. Không phải có câu:
Bạn không thể lay tỉnh một người đang giả vờ ngủ, chuyện này cũng giống vậy thôi, chỉ là không phải giả vờ ngủ, mà là giả vờ không biết."
Sau khi lời nói của người phụ nữ này được biên tập lại rồi chiếu trên chương trình, rất nhiều người đồng cảm với cô, bởi họ cảm thấy lời cô nói thật sắc bén, gãi đúng chỗ ngứa của mình.
Nhưng phóng viên còn nghe được nhiều câu sắc bén hơn thế này.
Có hai người còn nói mình từng muốn giết chết đứa trẻ hay la hét ở quán cà phê sách.
"Cậu không biết được khi đám nít ranh ấy ồn ào lên thì có bao nhiêu đáng sợ đâu, tôi nói thẳng nhé, cái đám nhóc chuyên la hét ở nơi công cộng bị cấm làm ồn và ba mẹ chúng nó đều đáng chết! Bọn họ có thể thản nhiên giết chết không gian và thời gian sống của người khác, không phải chúng ta cũng có quyền giết họ sao?
Tất nhiên mấy lời thế này không thể phát sóng trên truyền hình, nhưng nó cũng chỉ ra rằng hiện nay có rất nhiều người đang phải khổ sở chịu đựng sự quấy nhiễu từ tiếng ồn của trẻ con.
Những ý kiến trái chiều dần xuất hiện, đa số đều nghĩ hành vi của Lỗ Côn là cực đoan, không nên ủng hộ, nhưng vẫn có vài người cho rằng Lỗ Côn đã làm rất tốt, đúng là vì dân trừ hại.
Nếu bỏ qua những lời đồn đoán bên ngoài thì vụ án này thật sự đơn giản. Lúc sự việc xảy ra, xung quanh có rất nhiều người trông thấy, thêm camera giám sát ở hiện trường, Lỗ Côn nhanh chóng nhận tội. Sau hai lần giám định tinh thần, kết quả chỉ ra tâm lý gã bình thường, không hề mắc bệnh "đa nhân cách" giống như lời đồn bên ngoài. Kiểm tra tiếp tình trạng thân thể, gã cũng chưa từng dùng chất kích thích hay thuốc gây ảo giác.
Phân cục Bắc Thành có thể tự mình xử lý vụ này, không cần trình lên cục hình sự, nhưng khi mọi chuyện dần lắng xuống, bỗng nhiên Lỗ Côn lại thay đổi lời khai, khăng khăng bảo mình vô tội, khai là do bị người khác điều khiển nên mới giết người.
Vụ tà giáo làm loạn ở Lạc Thành hồi năm ngoái đã gióng lên hồi chuông cảnh báo cho hệ thống cảnh sát cả nước. Trong vụ đó, tên cầm đầu tà giáo đã dùng năng lực thôi miên làm hung khí, giết hại rất nhiều người vô tội, còn "nhuốm bẩn" cả cảnh sát. Đến nay, đội trưởng đội đặc nhiệm Hàn Cừ, người đã thông đồng với tà giáo, vẫn đang mất tích, sống chết không rõ.
Từ sau vụ ấy, thành phố Đông Nghiệp đã ngầm đưa ra một quy định: Tất cả trường hợp liên quan đến việc khống chế tâm trí đều phải báo lên cục cảnh sát thành phố, thà "giết nhầm còn hơn bỏ sót".
Việc Lỗ Côn thay đổi lời khai khiến đội phó Vương Hào của đội hình sự phân cục Bắc Thành tức điên, vì phải báo cáo vụ này lên cục hình sự.
Vương Hào vừa chạm mặt Minh Thứ mấy hôm trước, đúng là "oan gia ngõ hẹp", trước khi rời đi hắn có vứt lại mấy câu, bảo Minh Thứ không có quyền quản vụ này, chỉ khi nào cấp trên ra lệnh, hắn mới chuyển án lên tổng cục
Lúc đó Vương Hào rất tự tin, hắn nghĩ vụ của Lỗ Côn sẽ nhanh chóng kết án trên tay mình. Nhưng không ngờ Lỗ Côn lại thay đổi lời khai, chưa cần nhận lệnh từ cấp trên, đội trưởng đội hình sự và cục phó phân cục Bắc Thành đã nhanh chân chuyển người đến cục cảnh sát thành phố.
Không cần hỏi cũng biết tổng cục chắc chắn sẽ giao tên này cho tổ trọng án thẩm tra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!