Chương 28: Săn quỷ (28)

Tâm cuồng (28)

Tác giả: Sơ Hòa

Chuyển ngữ: Yuyu | Beta: Andrew Pastel

Săn quỷ

28.

Quán bar "Tuyết Thiên Đường" và "Hoàng Kim Hoa Hồng

"đối diện nhau qua một con đường sầm uất và bụi bặm, cả hai đều có một cái tên rất tục, đến loại hình kinh doanh cũng giống nhau. Nhưng khách của"Hoàng Kim Hoa Hồng" thường là đàn ông, còn "Tuyết Thiên Đường

"lại tiếp đón khá nhiều phụ nữ trung niên. Đây là hai nơi bán dâm"bình dân

"nhất khu Phú Khang ở Lạc Thành, phí vào cửa không cao, năng lực nhân viên thì kém, đa số khách đến đây đều thuộc tầng lớp thấp của xã hội. Nhưng điều kiện làm việc của"tiếp viên

"lại rất tốt, bởi vì nơi này không đòi thẻ căn cước, cũng chẳng cần nộp báo cáo sức khỏe, còn trả lương theo ngày, muốn bán dâm thì đến, không muốn thì nghỉ, gần như chẳng để lại dấu vết gì. Tất nhiên nhóm"tiếp viên cao cấp

"sẽ ngứa mắt mấy chỗ thế này, chỉ người nào có nhan sắc và dáng người bình thường, muốn giấu thân phận hay cần tiền gấp mới không kén chọn thôi. Sau một đợt tìm kiếm diện rộng, cảnh sát Lạc Thành đã xác định trước khi mất tích Hầu Tưởng từng đến"Tuyết Thiên Đường

"làm việc. Liễu Chí Tần tự dẫn người tới đây, cậu đẩy tấm ảnh của Hầu Tưởng đến trước mặt quản lý chia ca A Túc. A Túc lo lắng cầm bức ảnh lên, ban đầu hơi mê man, sau tầm mười giây mới nói:"Tiểu Giang, đúng rồi, là Tiểu Giang, cậu ấy không thường mặc kiểu đồ này nên suýt nữa tôi nhận không ra.

Sao thế, Tiểu Giang là nghiên cứu sinh của đại học Lạc Thành à?"

"Còn giữ đoạn video giám sát của nửa tháng trước không?" Liễu Chí Tần lấy lại bức ảnh rồi hỏi.

"Còn... còn chứ." A Túc vội vã dẫn đường, "Mời theo lối này, xin hỏi Tiểu Giang đã xảy ra chuyện gì thế? Cậu ấy vắng mặt hơn mười ngày rồi."

Liễu Chí Tần dừng bước, nhìn kỹ A Túc rồi hỏi ngược lại: "Cấp dưới vắng mặt hơn mười ngày, mà anh không định báo cảnh sát hả?"

"Tôi... Chúng tôi không có thói quen này." A Túc co rúm người, hai tay xoa vào nhau, vội vàng giải thích: "Thật sự thì chỗ chúng tôi rất hay xảy ra chuyện giống vậy, có vài "tiếp viên

"đang đi làm bình thường thì tự dưng bốc hơi mất, dù thế chúng tôi cũng không xen vào chuyện của họ, cũng chẳng dám quản, đâu biết được là do họ kiếm đủ tiền rồi nên nghỉ hay do chọc phải người đáng sợ nào chứ? Vậy nên ngay cả tự điều tra chúng tôi còn chưa từng làm, nói chi đến báo án, không thể đắc tội với cảnh sát hay đám ông chủ ấy được."

Liễu Chí Tần hừ lạnh, "Không thể đắc tội cảnh sát à?

"A Túc biết rõ lần này rắc rối to rồi. Từ khi anh ta lên làm quản lý chia ca, đã từng gặp qua rất nhiều"tiếp viên" lặng lẽ biến mất, nhưng chưa thấy cảnh sát đến điều tra bao giờ, lần này lại kéo tới đông như vậy, còn không phải "người quen" ở đồn cảnh sát hay phân cục, mà là người của cục cảnh sát thành phố, chắc chắn Tiểu Giang xảy ra chuyện rồi, dù là án mạng hay chơi thuốc thì "Tuyết Thiên Đường

"cũng bị vạ lây. A Túc nhớ lại cậu Tiểu Giang có lời nói và cử chỉ khác hẳn"tiếp viên

"nam kia, trong lòng tràn đầy hối hận. Đáng lẽ không nên nhận kiểu người vừa nhìn đã biết chẳng phải hạng tầm thường này! Video giám sát nhanh chóng được lấy ra, trong đó có hình ảnh Hầu Tưởng mặc áo sơmi màu sắc sặc sỡ và quần tây trắng rót rượu cho mấy gã trung niên, thỉnh thoảng còn ngồi lên đùi họ. Liễu Chí Tần hỏi:"Không phải "tiếp viên" nam chỗ mấy người chỉ phục vụ khách hàng nữ thôi sao?

"A Túc rùng mình. Vị cảnh sát trước mặt hiểu rõ việc buôn bán của quán như thế, e là đội trị an cũng sắp tới rồi."Không... Không hẳn." A Túc ngập ngừng nói:

"Nếu phục vụ khách hàng nam sẽ được nhiều tiền hơn, Tiểu Giang rất cần tiền, vừa đến đã hỏi tôi làm sao để kiếm tiền nhanh nhất, tôi... tôi bèn sắp xếp khách hàng nam cho cậu ta. Trông Tiểu Giang vừa sạch sẽ lại nhã nhặn, cái miệng ấy được lòng nhiều tên đàn ông lắm. Hồi trước, Tiểu Giang còn là người có thu nhập cao nhất chỗ chúng tôi đó."

"Hơn hai tháng."

A Túc lắc tay lia lịa, "Tôi thật sự chẳng biết cậu ta làm gì ở mấy chỗ khác đâu, tôi cũng chỉ là nhân viên ở đây thôi.

"Video đang được tua nhanh gấp hai lần, bỗng nhiên trên màn hình xuất hiện bóng dáng quen thuộc. Liễu Chí Tần tua ngược video lại rồi bấm pause, anh ta nhíu mày trong chốc lát. Tất nhiên người đó chính là Hầu Thành hiện đang bị giam trong cục..... Hầu Thành dựa vào ghế thẩm vấn, thoải mái cười:"Đoán không ra à?"

Minh Thứ suy nghĩ rất nhanh: "Hầu Tưởng sống ở khu Phú Khang, là một nơi hẻo lánh, vắng bóng người, chỗ này không lắp camera giám sát công cộng, khá gần quán bar 'Hoàng Kim Hoa Hồng'."

"Ồ, giỏi ghê ấy."

Hầu Thành lại định vỗ tay, hay tay chắp vào nhau, nhưng không đập ra tiếng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!