Chương 26: Săn quỷ (26)

Tâm cuồng (26)

Tác giả: Sơ Hòa

Chuyển ngữ: Hè | Beta: Andrew Pastel

Săn quỷ

26.

Nếu còn sống, năm nay Dương Nam Kha cũng đã 27 tuổi.

Ba năm trước, cậu ta sống ở Lư Thành

- một thành phố nhỏ gần biên giới phía bắc, cách Lạc Thành rất xa. Cậu ta từng theo học một trường đại học hạng ba ở quê nhà, sau khi tốt nghiệp thì quay về Lư Thành tìm một công việc nhàn hạ, tìm được một căn nhà ở trung tâm thành phố, cha là Dương Tuấn Thành, mẹ là Hoàng Hà đã trả tiền thuê nhà trước, hàng tháng còn được người chị lớn hơn năm tuổi Dương Nhạn chu cấp thêm.

Với sự giúp đỡ của gia đình, Dương Nam Kha đã từng có một cuộc sống viên mãn, trước năm 24 tuổi, cậu ta cũng đã từng có vài người bạn gái nhưng cũng cũng không quen được bao lâu, nên mỗi khi về nhà lại bị bà Hoàng Hà cằn nhằn.

Gia đình họ Dương cũng không hẳn là gia đình giàu có gì, nhưng Dương Tuấn Thành và Hoàng Hà đều có công việc ổn định, có thể xếp vào dạng khá giả ở Lư Thành. Dương Nam Kha thân là con út, lớn lên trong sự cưng chiều, chưa bao giờ phải nghe một lời la mắng nào, ai mà ra mặt dạy giỗ là cậu ta lại nổi giận.

Có một lần sau khi chia tay với bạn gái, cậu ta và bà Hoàng Hà cãi nhau trong bữa cơm, sau đó ném hết đũa rồi đứng ở cửa la to một câu "Mẹ đừng làm phiền con nữa".

Hoàng Hà vốn nóng tính nên Dương Tuấn Thành và Dương Nhạn khuyên can cũng vô ích.

Dương Nhạn đề nghị trước tiên cứ để tình hình lắng xuống, dù xem em trai cũng có nhà, có thu nhập từ công việc nên không chết đói được, mọi người cứ tách ra một thời gian, để em trai suy nghĩ cẩn thận rồi sẽ trở về.

Nửa tháng sau, Hoàng Hà nhớ con trai, nhưng gọi qua một cuộc điện thoại thì không thấy Dương Nam Kha nghe máy. Vậy là bà vội vàng kéo Dương Tuấn Thành chạy đến nhà của Dương Nam Kha, sau khi mở cửa bằng chìa khóa dự phòng mới phát hiện ra bàn ghế sô pha đều được phủ khăn, từ lâu đã không có người ở.

Hoàng Hà lập tức hoảng sợ. Hai vợ chồng đến hỏi thăm ở chỗ làm của Dương Nam Kha, vẻ mặt của người quản lý cực kỳ ngạc nhiên,

"Mười ngày trước Dương Nam Kha đã xin nghỉ việc, nói cậu ấy muốn đi ngắm phong cảnh những nơi chưa được đến, haiz, nói trắng ra là đi du lịch, người trẻ bây giờ chẳng có tí trách nhiệm gì, câu trước câu sau đã muốn đi ngao du đây đó rồi. Nhưng mà, hai bác không biết gì ạ?"

Sau khi biết Dương Nam Kha chỉ đi du lịch chứ không phải xảy ra chuyện, Dương Tuấn Thành cảm thấy yên tâm hơn, nhưng Hoàng Hà vẫn lo lắng và không ngừng khóc,

"Lẽ ra tôi không nên cãi nhau với thằng Kha, tất cả đều tại tôi, chắc chắn là vì cãi nhau với tôi, tâm trạng không vui nên nó mới đi du lịch. Nó đi một mình, nếu trên đường nhỡ xảy ra chuyện thì phải làm sao đây?"

Dương Tuấn Thành thuyết phục Hoàng Hà về nhà trước, hai vợ chồng không hề có ý định báo cảnh sát, mãi đến một tháng sau vẫn chưa liên hệ được với Dương Nam Kha, mới kéo theo Dương Nhạn đến đồn cảnh sát báo án.

Dương Nam Kha đi du lịch rồi tự ý cắt đứt liên lạc với người nhà, điều này thật ra chưa đủ điều kiện để thành lập án. Nhưng dù là nghề nghiệp nào trong thành phố nhỏ này cũng có khả năng xử lý tương đối cao.

Dựa vào thông tin chi tiết được cung cấp bởi gia đình, cảnh sát bắt đầu điều tra, xác định được rằng sau khi từ chức ở công ty, Dương Nam Kha đã đi du lịch bằng xe khách, lần cuối cùng để lại thông tin cá nhân là ở một thôn cách Lư Thành 900km.

Gia đình nhà Dương khẩn khoản mong cảnh sát tiếp tục điều tra, nhưng những trường hợp như thế này có khả năng rất lãng phí thời gian công sức của cảnh sát. Cuối cùng, cảnh sát đành lấy DNA của Dương Nam Kha cho vào kho lưu trữ.

Nhờ phần thông tin DNA của người mất tích mà đã có thể xác định được vết máu sót lại ở tầng hầm của nhà Hầu Thành là của ai.

Trong hệ thống cảnh sát có ảnh chụp của Dương Nam Kha, là một chàng trai trẻ tuổi ưa nhìn, trắng trẻo.

Tiêu Ngộ An gửi ảnh chụp đến thôn Khánh Nhạc cho Minh Thứ, cậu liền tìm Hầu Tế Mị và Vương Cựu Quân đến xác nhận, hai người đều gật đầu nói,

"Chính là cậu ấy! Tôi đã từng nhìn thấy cậu ấy rồi!"Sau khi được Tiêu Ngộ An nói ruộng dưa nhà mình đang bị đào xới, cảm xúc của Hầu Thành trở nên rất bất ổn.

Chứng cứ đã bày ra trước mắt nhưng hắn ta vẫn không chịu nhận đã giết hại Dương Nam Kha.

"Các cậu dựa vào đâu mà nói tôi giết người? Chỉ vì một chút máu đấy hả?" Hầu Thành gọi Dương Nam Kha là "Tiểu Long", đây có lẽ là tên giả mà Dương Nam Kha đã dùng khi đi nhờ xe trong lúc du lịch,

"Tiểu Long ở nhờ nhà tôi, trong lúc giúp tôi dọn dẹp tầng hầm, cậu ấy bị xước da nên có chảy một ít máu, vậy mà các cậu cho rằng tôi giết cậu ấy? Các cậu cứ đến thôi Khánh Nhạc hỏi đi, chắc chắn có người đã chứng kiến cậu ấy rời khỏi nhà tôi! Tôi không giết ai cả!"

Theo như lời khai của Hầu Tế Mị, có một hôm Dương Nam Kha đúng là đã rời khỏi nhà Hầu Thành vào lúc sáng sớm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!