Tâm cuồng (22)
Tác giả: Sơ Hòa
Chuyển ngữ: Yuyu | Beta: Andrew Pastel
Săn quỷ
22.
"Ông chính là Mộ Tâm."
Chỉ chậm rãi phun ra một câu, nhưng lại dùng giọng điệu cứng rắn, như đang tuyên án vậy.
"Cậu... Cậu đang nói gì thế?" Hầu Thành lúng túng lùi về sau vài bước, rồi ngồi phịch xuống một cái ghế gỗ: "Tôi không phải Mộ Tâm."
Ánh mắt Tiêu Ngộ An đầy vẻ nghi ngờ: "Không phải thật à?"
Hầu Thành lắc đầu quầy quậy, "Không phải mà!"
Tiêu Ngộ An nhìn ông ta hết nửa phút, giả vờ nói: "Có lẽ sách của Mộ Tâm đã bị bọn tội phạm lợi dụng, giờ đang tạm ngừng xuất bản, trước khi vụ án được phá, nhà xuất bản Tâm Vân sẽ không chuyển tiền nhuận bút sau thuế cho ông nữa."
Hầu Thành không hiểu: "Hả, chuyện này đâu có liên quan tới tôi."
"Sao lại không liên quan chứ?" Tiêu Ngộ An nói: "Nếu tiền nhuận bút không còn được chuyển vào tài khoản của ông, nghĩa là trong khoảng thời gian này Mộ Tâm sẽ không đến tìm ông nữa."
Hầu Thành suy nghĩ trong chốc lát, ông ta né tránh ánh mắt của anh: "Không sao, không sao, Mộ Tâm đã cho tôi rất nhiều tiền, không gặp nữa cũng được. Hết hè này, tôi sẽ cải tạo lại ruộng đất nhà mình, tôi có thể trồng dưa, cần gì phải dựa vào cậu ta."
Tiêu Ngộ An than thở: "Có vẻ như ông không hiểu ý tôi rồi."
Đừng nói Hầu Thành, đến Minh Thứ còn không hiểu Tiêu Ngộ An đang nói gì.
"Nghĩa là sao?" Hầu Thành lo lắng hỏi.
Da Hầu Thành vàng như nghệ, nên khó nhìn ra cảm xúc trên mặt ông ta. Nhưng Minh Thứ vẫn thấy được nếp nhăn của Hầu Thành đang khẽ run lên.
Theo lý thuyết, đáng lẽ ông ta không cần phải căng thẳng như vậy.
"Vẫn không hiểu sao?" Anh nói: "Nếu Mộ Tâm không tới tìm ông, vậy ông không còn tác dụng gì với chúng tôi nữa."
Lời này ẩn chứa vẻ càn rỡ, cả giọng điệu và cách dùng từ đều không phải phong cách của Tiêu Ngộ An.
Nhưng vẫn có cảm giác khó hiểu.
Minh Thứ hừ một tiếng trong lòng.
"Tôi không hiểu." Hầu Thành đứng lên, "Mấy người định làm gì tôi hả? 'Không còn tác dụng nữa" nghĩa là sao?"
"Tên của ông vẫn còn lưu trong sổ đen của đội trị an đấy." Tiêu Ngộ An nói: "Do cần phối hợp điều tra với chúng tôi nên mới tạm thời không xử phạt ông thôi. Nếu Mộ Tâm không đến gặp ông nữa, vậy ông nên quay lại phòng giam của đội trị an đi."
Tất nhiên Hầu Thành không ngờ mọi chuyện sẽ thành ra thế này, lập tức hoảng loạn: "Mấy hôm trước có ai nói như vậy đâu!"
Hầu Thành dùng sức nuốt nước miếng, ông ta vội lắc đầu.
"Thế thì đúng rồi. Mấy hôm trước người thả ông về là vị cấp dưới này của tôi." Tiêu Ngộ An vừa nói vừa liếc nhìn Minh Thứ, cậu nhanh trí đứng yên để phối hợp với anh.
Tiêu Ngộ An dời mắt đi, nói tiếp: "Hình như cậu ấy đã nhầm lẫn, tôi đến đây để sửa lại."
Hầu Thành khúm núm xoa tay: "Nhưng mấy người không thể trêu đùa tôi nhiều lần như vậy được, nông... Nông dân dễ bị bắt nạt thế sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!