Tâm cuồng (17)
Tác giả: Sơ Hòa
Chuyển ngữ: Yuyu | Beta: Andrew Pastel
Săn quỷ
17.
Để đi từ Đông Nghiệp tới Lạc Thành, ngồi tàu cao tốc tiện hơn đi máy bay nhiều, chỉ cần hai tiếng là đến nơi.
Phương Viễn Hàng như được bơm thuốc tăng lực, bận rộn vì vụ án lâu như thế nhưng trông chẳng mệt tí nào, vẫn khỏe như vâm, không hề giống một người chỉ ngủ ba bốn tiếng một ngày.
Trước khi đi Minh Thứ đã uống một lon Red Bull, giờ vẫn còn hơi mệt. Cậu không nghĩ mình đã già, nhưng khi nhìn cấp dưới trẻ tuổi hơn vẫn khiến Minh Thứ nhớ lại cái hồi bằng tuổi Phương Viễn Hàng.
Hồi đó, Minh Thứ vô cùng sung sức, có vụ án thì vùi đầu vào làm việc, không có thì chơi bóng rổ với nhóm Lục Nhạn Chu, ngày nghỉ còn có thể chơi từ sáng đến tối, chơi tới tận khi được Tiêu Ngộ An đón về, ban đêm vẫn dư sức để "nhún lên nhún xuống
"trên người anh. Trừ Tiêu Ngộ An ra thì không ai biết cậu dính người như sam."Em thuộc giống khỉ à?" Có lần Tiêu Ngộ An đã trêu cậu như thế.
"Anh không biết em thuộc giống gì hả?" Cậu khựng lại, nhìn người yêu đầy âu yếm: "Tất nhiên là em thuộc về anh rồi.
"Tiêu Ngộ An nghe thế thì lắc đầu, rồi nở nụ cười cưng chiều."Cơ thể và trái tim em đều thuộc về anh, thế nên em không thuộc giống khỉ mà là thuộc về anh!
"Cậu nói xong bèn hôn lên cằm Tiêu Ngộ An, nhưng lại bị anh kéo tới hôn môi. Đêm vừa dài vừa đẹp."Sư phụ, sư phụ!" Phương Viễn Hàng gọi: "Anh có nghe em nói gì không? Anh đang nghĩ gì thế?
"Tất nhiên Minh Thứ sẽ không để lộ việc mình vừa nghĩ đến mấy chuyện chồng -chồng"mờ ám", cậu chỉ bình tĩnh thay đổi vẻ mặt rồi nói: "Nghĩ đến vụ án.Phương Viễn Hàng:Anh nghĩ đến đâu rồi, nói ra để chúng ta cùng suy nghĩ nào?"
Minh Thứ lảng sang chuyện khác: "Gọi anh làm gì? Nếu muốn đi vệ sinh thì tự đi, lớn già đầu rồi mà còn muốn anh dắt đi hả?"
"Sư phụ, anh đang nói gì vậy!"
Phương Viễn Hàng vội liếc ngang liếc dọc, rất sợ người khác nghe được lời này, "Chúng ta đang kể chuyện mới xảy ra hồi năm ngoái ở Lạc Thành mà!"
"Năm ngoái?"
Minh Thứ vừa nghe đã hiểu.
Năm ngoái, giới cảnh sát ở Lạc Thành đã trải qua một biến cố nghiêm trọng, đội trưởng đội cảnh sát đặc nhiệm Hàn Cừ bị tà giáo mê hoặc, trở thành đồng phạm của chúng.
Do tin tưởng Hàn Cừ nên đội trưởng đội cảnh sát hình sự Trần Tranh mới vô tình tiết lộ chi tiết vụ án ra ngoài, cuối cùng bị cắt chức chờ điều tra, vì vậy mà bỏ trống cái ghế đội trưởng, tổ trưởng tổ trọng án Hoa Sùng phải tạm thời thay thế.
Chuyện của Hàn Cừ là một cú sốc lớn với Trần Tranh, dù sau đó tổ điều tra đã chứng minh anh ta vô tội, nhưng Trần Tranh không còn muốn ở lại đơn vị trọng yếu như đội cảnh sát hình sự nữa, bèn chủ động xin chuyển đến tỉnh nhỏ, giữ một chức vụ nhàn tản.
Hai tháng trước, Hoa Sùng được thăng chức làm đội phó, tuy chỉ là đội phó, nhưng do chưa có đội trưởng, nên Hoa Sùng chính là sếp của đội cảnh sát hình sự.
Minh Thứ nhỏ tuổi hơn Hoa Sùng, lần đầu biết tới anh là vào mấy năm trước, lúc đó dù chưa từng gặp nhưng đã nghe danh từ lâu: Cảnh sát hình sự ở Lạc Thành gọi Hoa Sùng là "Hoa nhi", "Hoa Hoa
". Minh Thứ hoàn toàn câm nín, cậu nghĩ sao có thể gọi một thằng đàn ông là"Hoa Hoa" chỉ vì anh ta mang họ "Hoa", đây là biệt danh dị hợm gì thế? Nhưng sau khi gặp Hoa Sùng, Minh Thứ đã phải thay đổi suy nghĩ.
Hoa Sùng xuất thân từ cảnh sát đặc nhiệm, đủ đẹp trai đủ phong độ, giỏi đánh đấm, đầu óc lại nhạy bén. Gán cho anh ta biệt danh gì thì cũng không thể làm lu mờ ấn tượng đầu tiên của người khác với Hoa Sùng.
Lần gặp gần nhất của cả hai là ở đội hành động đặc biệt của bộ cảnh sát, Hoa Sùng ghé qua đây để báo cáo công việc, còn Minh Thứ thì đang tiếp nhận huấn luyện.
Thật ra Minh Thứ hơi ngạc nhiên, trước đây cậu chắc chắn 100% Hoa Sùng thẳng như thép, là kiểu có bẻ thế nào cũng không cong được, nhưng ở lần gặp sau, Minh Thứ vừa liếc mắt đã nhận ra Hoa Sùng cong rồi, bẻ cong anh ta là Liễu Chí Tần, người quen của cậu.
"Nghe đồn bộ đôi "Hoa Liễu" của Lạc Thành rất lợi hại." Phương Viễn Hàng nói tiếp: "Sư phụ, anh quen bọn họ phải không?
"Minh Thứ sợ lỡ lời phun ra hết bí mật của vợ chồng Hoa Sùng, nên chỉ nói qua loa mấy câu với Phương Viễn Hàng rồi đeo tai nghe lên, nhắm mắt nghỉ ngơi. Sau khi tới Lạc Thành, Minh Thứ và Phương Viễn Hàng đến cục cảnh sát thành phố trước. Thăm hỏi đơn vị anh em ở địa phương là quy tắc mà cảnh sát hình sự khi ra ngoài công tác cần phải thực hiện."Đến rồi?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!