Tâm cuồng (14)
Tác giả: Sơ Hòa
Chuyển ngữ: Bông | Beta: Andrew Pastel
Săn quỷ
14.
"Em thề đây là lần đầu tiên em được tham gia vào vụ án của Tổ Trọng Án luôn á– quá là kích thích!" Phương Viễn Hàng cũng giống như những cảnh sát hình sự còn thiếu kinh nghiệm khác, còn cảm xúc đặc biệt quá mức với các vụ án, "Cuộc đời mỗi một người khi sinh ra đều là một vở kịch, khi còn nhỏ Lý Hồng Mai cũng thật đáng thương, còn mấy "người ngoài thôn
"có lai lịch gì? Có thể tiện tay đánh chết người khác luôn sao? Mà sau đó còn có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật tận mấy năm trời?."
Thật ra trọng tâm vấn đề không phải 'người ngoài thôn, mà là lực lượng cảnh sát của địa phương. Cái chết của cha con nhà họ Lý có rất nhiều điểm đáng ngờ và sơ hở, chắc chắn không đơn giản như những gì chúng ta biết."
Dịch Phi nói: "Em kiềm bớt sự hào hứng của mình lại, xem lại báo cáo điều tra một lần nữa."
Hiếm khi bị Tổ phó 'hiền lành' dạy dỗ, Phương Viễn Hàng thấy rất mới lạ, không những không kiềm bớt cảm xúc, mà lại càng thêm kích động hơn.
Những cảnh sát hình sự vừa mới tốt nghiệp thường được chia thành hai kiểu người, một là như kiểu của Phương Viễn Hàng, gặp án mạng thì có cảm giác hưng phấn, vụ án càng lớn thì cảm xúc càng cao, chỉ ước gì có thể theo sát các vụ án hằng ngày, hai là trái ngược với Phương Viễn Hàng, sợ sệt khi tiếp xúc với án mạng, không thể đối diện được với những loại thi thể khác nhau, không thể ngửi được mùi của xác chết, có thể tránh xa được bao nhiêu thì cố gắng tránh xa bấy nhiêu.
Trạng thái hiện tại của Phương Viễn Hàng đều là trạng thái của hầu hết tất cả thành viên của Tổ Trọng Án đã trải qua, Minh Thứ hồi hai mươi tuổi cũng giống như vậy, một thanh niên tràn đầy nhiệt huyết, cắm đầu lao vào các vụ án, mọi sự chú ý đều dồn vào các đối tượng tình nghi, không rảnh quan tâm đến bản thân mình, nên khi vụ án vừa phá xong, thì bị Tiêu Ngộ An bắt gặp bộ dáng lôi thôi lếch thếch.
Ngũ quan của Minh Thứ là dạng đẹp tự nhiên không hề qua chỉnh sửa, khuôn mặt rất đẹp, được xưng là "Song mỹ nam" cùng với Lục Nhạn Chu ở đội cảnh sát đặc nhiệm thành phố. Thêm cả Phương Viễn Hàng thì có thể lập thành một nhóm vào showbiz kiếm cơm.
Nhưng rất khác với phong thái đẹp trai thẳng nam của Lục Nhạn Chu, Minh Thứ lại rất biết cách chăm chút cho bản thân, tỉ mỉ từng chi tiết nhỏ, thỉnh thoảng cũng có trang điểm một chút.
So sánh rõ ràng nhất là, khi cả hai đi ngang qua một tấm gương, thì Lục Nhan Chu không liếc mắt nhìn vào gương lấy một cái, còn Minh Thứ lại soi đi soi lại đến mấy lần.
Chỉ khi nào có vụ án thì mới có sự thay đổi.
Lần đó là khi Minh Thứ vừa mới vào Cục Cảnh Sát Hình Sự, Tiêu Ngộ An dùng thân phận cá nhân đến Đông Nghiệp thăm cậu, thấy cậu đầu tóc cậu thì bù xù, da dẻ trong trạng thái xuống cấp trầm trọng, râu mép tưởng chừng như mấy ngày liền không cạo, đứng gần còn nghe mùi mồ hôi.
Tiêu Ngộ An lập tức nở nụ cười.
Cậu lúng túng đến mức không biết trốn đi đâu, che mắt anh lại mà la to:
"Anh, anh không được thấy, anh không được thấy gì cả! Có thấy cũng không được nhớ!"
Có trời mới biết từ nhỏ cậu đã theo đuổi Tiêu Ngộ An đến tận lúc lớn, thật vất vả mới có được người ra trong tay, vậy mà lại để cho Tiêu Ngộ An thấy được bộ dạng lôi thôi lếch thếch này.
Lúc đó không giống như bây giờ, cậu hơi sợ bị 'mất bồ'.
Tiêu Ngộ An bắt được tay cậu, gỡ nó ra, nhìn thấy cậu hoảng đến độ mắt và hai má đều đỏ lên, cười nói: "Đúng là có chút mùi hôi, nghe như mùi thiu."
"A-------" cậu rên lên: "Anh, Anh đừng nói nữa!"
"Nhưng mà là do phá án, có thể hiểu được." Tiêu Ngộ An lại nói: "Minh Thứ nhà chúng ta thật là một cảnh sát đầy trách nhiệm và tốt bụng."
Cậu dẩu dẩu môi, nhưng trong lòng thì vui sướng.
Chạy ngược chạy xuôi nửa tháng, đi qua mười mấy thành thị, thôn trấn, rốt cục cũng bắt được tên hung thủ thảm sát cả gia đình ra ngoài ánh sáng, vốn trong lòng đã có cảm giác thành tựu, nay bỗng dưng còn được người yêu lớn hơn mình khen ngợi, cảm giác thành tựu còn tăng thêm mấy phần, như muốn nở banh cái lồng ngực.
"Đi tắm." Tiêu Ngộ An véo má của cậu, "Cạo râu cho sạch sẽ đi.'
"Anh giúp em cạo râu được không?
"Cậu mày dày mà hỏi. Tiêu Ngộ An cười,"Anh cạo giúp em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!