Chương 10: Săn quỷ (10)

Tâm cuồng

Tác giả: Sơ Hòa

Chuyển ngữ: Yuyu | Beta: Andrew Pastel

Săn quỷ

10.

Văn phòng của cục phó cục hình sự khác hẳn phòng làm việc của tổ trọng án, nơi này vừa yên tĩnh lại sạch sẽ, mỗi một món đồ đều được đặt đúng vị trí của nó. Nhưng xen giữa mấy tập hồ sơ một màu đơn giản là ba cuốn truyện trông không phù hợp với nơi này lắm.

Bìa của ba cuốn truyện này vẽ đầy những hoa văn quái dị, thiết kế bắt mắt, Minh Thứ vừa bước vào cửa đã chú ý ngay tới chúng.

"Cục phó Tiêu, anh tìm tôi sao?

"Vì đang trong giờ làm việc nên dù đã đóng kín cửa, Minh Thứ vẫn ngụy trang hoàn hảo. Minh Thứ hợp tác với Tiêu Ngộ An được một thời gian rồi, nhưng khi ở nơi làm việc, cậu chưa từng chủ động đi tìm anh, cũng không hay tám chuyện về anh, nhắc đến Tiêu Ngộ An sẽ lạnh nhạt gọi"Cục phó Tiêu", vì thế đến nay vẫn chưa ai biết được mối quan hệ giữa họ.

"Ngồi đi."

Tiêu Ngộ An chỉ vào vị trí đối diện bàn làm việc, "Vụ án của La Tường Phủ đã điều tra tới đâu rồi?"

Minh Thứ kéo ghế dựa ra, cậu dán mắt vào ba cuốn truyện kia, thấy rõ hai chữ "Mộ Tâm" trên bìa cuốn sách ở trên cùng.

"Cục phó Tiêu, anh đang đọc sách của Mộ Tâm hả?"

Tiêu Ngộ An liếc nhìn chồng sách bên cạnh: "Anh đã thẩm vấn Lỗ Côn nhiều lần rồi. Lúc gây án, rõ ràng tâm lý anh ta vẫn bình thường, nhưng giờ không hiểu sao tự dưng lại xuất hiện vấn đề tâm lý nghiêm trọng."

Minh Thứ biết rõ điều này.

Cậu đã từng gặp Lỗ Côn ở quán cafe Thư Hãn. Lúc đó tên này như người điên, hắn vừa giết người xong nên vô cùng phấn khích. Sau khi bị bắt về phân cục, tâm trạng kích động của hắn mới dần chuyển sang suy sụp, thay đổi cảm xúc theo từng giai đoạn không khác gì người bình thường.

Tiếp đến, hắn móc nối hành vi của mình với cuốn truyện từng đọc, cho rằng đã bị Mộ Tâm xúi giục, rồi thật sự điên luôn.

Nói một cách khách quan thì Lỗ Côn đang tự sa lầy vào bẫy ý thức của mình, vì muốn thoát tội, hắn không ngừng tự thuyết phục bản thân: Mình không có tội, do mình tin lời người khác thôi, kẻ gây ra tội ác tày trời không phải là mình.

Chuyện này không hiếm thấy khi điều tra các vụ án hình sự.

"Hầu như câu nào của Lỗ Côn cũng nhắc tới Mộ Tâm, anh đã xem qua bản ghi chép của phân cục, trong đó có ghi lại mốc thời gian anh ta đòi đổi lời khai."

Tiêu Ngộ An nói: "Vào ngày mùng 6 tháng 7, cũng là ngày tìm thấy thi thể của La Tường Phủ, Lỗ Côn mới khăng khăng cho rằng mình bị Mộ Tâm xúi giục."

Minh Thứ hỏi: "Không lẽ trước đó đã có người gợi ý cho anh ta?"

"Anh cũng nghi ngờ thế." Tiêu Ngộ An gật đầu, "Cho nên anh đã điều tra toàn bộ cảnh sát phụ trách vụ này ở phân cục Bắc Thành.

"Minh Thứ nhạy bén nhìn anh:"Tra được gì rồi?"

"Thật ra không có vấn đề gì trong quá trình thẩm vấn, nhưng do vụ này có ảnh hưởng rất lớn đến xã hội, cảm xúc của một vài cảnh sát cũng bị ảnh hưởng theo, nhất là mấy người trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm và người có con nhỏ xấp xỉ tuổi nạn nhân."

Tiêu Ngộ An nói:

"Một nữ nhân viên phụ trách ghi chép đã nhắc tới một cách nói đang thịnh hành trong xã hội trước mặt Lỗ Côn: Hung thủ bị ảnh hưởng bởi tư tưởng cực đoan. Sau đó, anh ta bỗng thay đổi lời khai, lôi Mộ Tâm ra."

Minh Thứ im lặng một lúc rồi mới lên tiếng: "Anh ta phản ứng rất nhanh."

Tiêu Ngộ An: "Đúng vậy. Thế nên, Mộ Tâm chỉ là lá chắn. Nhưng để tránh bỏ sót manh mối, anh nghĩ sách của người này có thể cho chúng ta một vài gợi ý đấy.

"Minh Thứ cầm một quyển lên, loạt soạt lật ra vài trang, nháy mắt nói:"Sếp ơi, chắc không phải do anh muốn đọc truyện đấy chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!