Chương 34: Đại hôn

"Cô nương chắc là đã tới nơi này từ sớm, nếu như ta không đoán sai, thì Dao Như đã bị cô không chế, ta lo lắng có lợi ích gì?

"Đôi mắt đẹp của nàng lưu chuyển, trong mắt tỏa ra mị lực vô cùng, tôi nhìn thẳng vào khuôn mặt nàng, không muốn rời đi một khắc nào. Nàng êm ái nói:"Nếu như ta giết nàng đi thì sao?

"Trong lòng tôi rùng mình, thiếu nữ này hành sự rất quái dị, có khi làm chuyện này thật. Nàng đến gần tôi, mùi thơm mê người từ cơ thể nàng bay tới mũi của tôi, nhẹ giọng nói:"Ngươi có sợ ta không?

"Tôi ha ha nở nụ cười, thu hồi ánh mắt từ trên người nàng, sau đó nhìn lên vầng trăng lạnh, tâm tình dần dần bình tĩnh, thiếu nữ này trên người tràn đầy mị lực khiến người khác khó chống cự, đổi lại là nhân vật tầm thường thì đã đánh mất bản tính ở trước mặt nàng từ lâu rồi. Tôi chậm rãi xoay người lại, ánh mắt lại nhìn vào khuôn mặt thanh lệ tuyệt luân của nàng, nói:"Cô nương nếu như không có sổ sách của Điền thị, thì có thể giết Dao Như trước hay không?"

Thiếu nữ thản nhiên nở nụ cười, lại càng tỏa ra sự kiều mị, ôn nhu quyến rũ, nàng nhẹ giọng nói:

"Long Dận Không! Ngươi quả nhiên không phải nhân vật tầm thường, thảo nào có người khen ngươi không dứt!"

Tôi có tôi kinh ngạc hỏi:

"Cô nương quen ta?"

Thiếu nữ kia thản nhiên nói:

"Mới nghe qua, nhưng mà khi ta ở Tế Châu đã bị ngươi lừa."

Tôi cười nói:

"Cô nương vẫn chưa hỏi tên của ta bao giờ."

Ánh mắt của thiếu nữ kia đột nhiên chuyển sang lạnh lùng, nói:

"Dận Không! Ngươi tốt nhất lên khuyên nàng mang sổ sách Điền thị giao ra đây!"

Tôi thở dài nói:

"Điền Ngọc Lân đã đem sổ sách đi rồi, lúc đó ngươi cũng ở đó!"

Thiếu nữ lạnh lùng nói:

"Điền Ngọc Lân đã trốn khỏi Tế Châu từ lâu rồi, ta đi đâu tìm hắn? Hôm nay không làm gì khác hơn là mượn người trong lòng của ngươi dùng một thời gian!"

Tôi mỉm cười nói:

"Xin thứ cho tại hạ nói thẳng, cô nương nếu như mang Dao Như đi, thì đó không phải là một hành động sáng suốt!

"Đôi mi thanh tú của thiếu nữ kia nhăn lại, dường như có điều suy nghĩ. Tôi tiếp tục nói:"Ta có nghe nói qua nội dung của bản sổ sách này, Điền Ngọc Lân dùng nó để uy hiếp một số vị đại thần trong triều."

Tôi nhìn nàng nói:

"Cô nương muốn hủy diệt chứng cứ, hay là có cùng mục đích với Điền Ngọc Lân!"

Đôi mi thanh tú của thiếu nữ giãn ra.

"Ta dám khẳng định, bản sổ sách này có tác dụng rất lớn với Điền Ngọc Lân, nên chắc chắn hắn sẽ đi Tần đô!"

Thiếu nữ cười duyên nói:

"Long Dận Không! Ngươi quả nhiên thông minh! Thế nhưng ngươi có nghĩ tới mặc dù Điền Ngọc Lân đi Tần đô, nhưng ngươi có nắm chắc chuyện hắn có liên hệ với Điền Ngọc Lân hay không? Để để ngừa vạn nhất..."

Bàn tay của nàng xòe ra, trong tay xuất hiện một quang mang màu lam. Tôi nhận ra đây là một cây châm rất nhỏ.

"Cái này gọi là Đoạt Mệnh Thất Tuyệt Châm, ta đã ghim nó vào trong cơ thể của Dao Như!"

Tôi hít một hơi khí lạnh, cả giận nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!