"Sao cậu ấy lại không cho cậu đi ra ngoài ăn cơm?" Từ Oánh vừa ăn cơm, vừa tám chuyện.
"Haizz, con người cậu ta ấy, cậu không biết cậu ta lạnh lùng kiêu ngạo cỡ nào đâu." Chi Đạo vỗ vỗ cái bàn: "Tính tình thì lạnh như băng, còn có thói ở sạch, nói chuyện cực kỳ độc miệng, tóm lại là rất nhiều tật xấu. Còn không cho tớ ho khan nữa chứ. Haizz, cậu nói xem, cậu ta còn lớn hơn chúng ta, bộ lúc cậu ta nói chuyện đối nhân xử thế với đàn em không thể hòa ái chút sao?"
Từ Oánh nghi hoặc mà chớp chớp mắt: "Cậu không biết sao? Minh Bạch học nhảy lớp đấy. Còn nhỏ hơn chúng ta một tuổi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cái gì?! Tớ luôn cho rằng cậu ta lớn tuổi hơn tớ! Dù sao cậu ta cũng cao như vậy… Thật sự còn nhỏ tuổi hơn chúng ta sao?"
"Đó là do người ta dậy thì tốt. Cậu trở về, có thời gian thì xem qua tường tỏ tình đi, có rất nhiều người muốn tỏ tình với cậu ấy."
Chi Đạo khinh thường bĩu môi: "Ai muốn quan tâm cậu ta, mặc kệ cậu ta lớn tuổi hay nhỏ tuổi hơn chúng ta. Dù sao, tớ một giây cũng không muốn ở cạnh cậu ta, tớ muốn đổi chỗ ngồi."
"Vậy cậu đi nói chuyện với cô chủ nhiệm ấy." Từ Oánh cắn cắn đũa, do dự một lát mới nói: "Thật ra… Tớ với bạn cùng bàn cũng không hợp nhau lắm. Cậu cứ nói với thầy, cậu muốn đổi chỗ với tớ, như vậy chúng ta đều thoải mái."
Chi Đạo nghĩ nghĩ, bình thường Từ Oánh cũng không hay nói chuyện, nói không chừng có thể ở chung hài hòa với tên khốn kiếp kia, dù sao cô cũng không làm được: "Được thôi… Nhưng mà Vương Thân hay trêu cậu lắm à? Sao hai người không hợp thế?"
"Thôi thôi, tớ không muốn nói…" Từ Oánh rũ mắt: "Nhớ tới là phiền."
Chi Đạo thấy dáng vẻ cô ta như vậy, cũng không định hỏi tới cùng, trong lòng chỉ tập trung vào một ý niệm duy nhất: Đổi chỗ ngồi. Chỉ có điều, lát nữa cô phải nghĩ xem nên nói với cô chủ nhiệm lớp về chuyện này như thế nào…
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Giữa trưa, cô chủ nhiệm không có trong văn phòng, Chi Đạo đi một chuyến công cốc, đành phải quay về, đợi đến giờ học buổi chiều rồi quay lại đi nhìn xem. Buổi chiều, tiết học đầu tiên vừa kết thúc, Chi Đạo đã vội vội vàng vàng sợ không gặp được cô chủ nhiệm nên chỉ muốn rời khỏi chỗ ngay lập tức, nhất thời không nghĩ ngợi gì mà vươn tay vỗ lên vai Minh Bạch.
Nhiệt độ cơ thể nóng rực của phái nam truyền tới, Chi Đạo không được tự nhiên mà thu hồi tay, ánh mắt có hơi né tránh, không dám nhìn thẳng vào thiếu niên: "Cái kia… Có thể cho tôi ra ngoài không?"
Minh Bạch đánh giá cô một lượt, rũ mắt, mu bàn tay tùy ý chống trên mặt: "Gấp như vậy sao?"
Chi Đạo có hơi chột dạ, giọng nói không khỏi lớn hơn: "Tôi mắc tiểu!"
Đôi mắt đen láy của Minh Bạch khẽ nhướng lên, nghiêm túc nhìn nhìn cô, không nói chuyện, di di ghế dựa.
Thấy anh không hề nghi ngờ, Chi Đạo vội vàng chạy về phía văn phòng giáo viên, cô chủ nhiệm lớp vừa mới ngồi xuống, cô đã vội chạy đến trước mặt cô giáo, nói thẳng ý nghĩ của mình.
"Cô Trương, em muốn đổi chỗ ngồi, có được không ạ?"
"Sao vậy, Chi Đạo? Do bình thường Minh Bạch quá kỉ luật tạo ra tâm lý áp lực lớn với em sao?" Cô Trương thong thả uống ngụm trà.
"......"
Khóe miệng Chi Đạo giật giật, nghiến răng nghiến lợi: "... Vâng ạ, bạn học Minh Bạch quá ưu tú. Em cảm thấy dù mình chỉ cần hít một ngụm không khí bên cạnh bạn ấy cũng là một sự khinh nhờn."
Cô Trương nghe vậy liền bật cười, sờ sờ cái đầu quả dưa đen đáng yêu của Chi Đạo: "Chi Đạo em thật là… Cô chỉ đang nói đùa với em thôi. Bây giờ, chỗ ngồi của các bạn đều đã được sắp xếp xong xuôi, em đột nhiên muốn đổi thì làm gì có bạn học nào đồng ý đổi với em chứ? Như vậy cũng là không công bằng với người khác. Chờ lên lớp 12 rồi đổi lại đi…"
Chi Đạo sốt ruột: "Cô ơi, có có…"
Lời còn chưa nói xong, một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía sau.
"Cô ơi, hai người đang nói đổi cái gì vậy ạ?"
Giọng nói thanh triệt, âm điệu trầm thấp, từ tính.
Cả người Chi Đạo lập tức cương cứng lại giống như xác ướp, không dám nhúc nhích. Ba giây sau, Chi Đạo chậm rãi nở một nụ cười thật tươi: "Cô Trương! Em không còn việc gì nữa, em chào cô ạ!"
Chi Đạo nói xong liền chạy nhanh như thỏ, vụt ra khỏi văn phòng giáo viên. Cô vừa chạy đến chỗ ngoặt, liền bị người nào đó nhàn nhã đuổi theo phía sau kéo cổ áo lại. Minh Bạch một mực kéo cô đến trong góc cầu thang, anh đứng trong bóng tối, từ trên cao nhìn xuống cô, ép cô dựa sát vào bức tường.
Chi Đạo hoảng loạn, ngón tay không ngừng đảo quanh, ánh mắt mơ hồ nhìn vạt áo màu trắng trước ngực thiếu niên, trong lòng loạn thành một đoàn, suy nghĩ cũng đình trệ.
Không biết Minh Bạch có nghe thấy không… Hẳn là nghe thấy rồi nhỉ … Chuyện cô muốn đổi chỗ ngồi hẳn là cũng không ảnh hưởng gì đến anh chứ nhỉ? Cùng lắm thì cô chuyển đi, dù sao anh cũng ghét cô… Nhưng mà anh kéo cô ra đây là muốn làm gì? Không phải là lại muốn cắt lỗ tai của cô chứ…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!