"Không sản xuất nữa?
"Tân Cam cảm thấy rất ngạc nhiên, nhìn biển hiệu cửa hàng, cô không vào nhầm mà."Cúc áo đó là do năm ngoái tôi đặt làm theo mẫu và
cũng chỉ làm có một đôi đó thôi, sao lại ngừng sản xuất chứ? Tôi chỉ muốn đặt
làm thêm một đôi nữa thôi mà.
"Giám đốc im lặng không nói gì, vẻ mặt khó xử. Tân Cam chợt hiếu ra, nhãn hiệu này có lẽ vừa mang họ Trịnh. Lặng lẽ rời khỏi trung tâm thương mại, Tân Cam gọi điện cho Trịnh Phiên Nhiên."Nói đi!
"Đầu dây bên kia có vẻ suốt ruột, nhưng Tân Cam vẫn không nói gì."Không nói thì anh gác máy đây!"
Tân Cam chậm chạp nói:
"Trịnh Phiên Nhiên, anh không muốn lấy cúc áo nữa sao?"
Yên lặng một lúc, giọng anh trở nên mệt mỏi:
"Khi vứt đi thì đắc ý lắm cơ mà, sao bây giờ mới nhớ đến việc bồi thường cho anh à?" Giọng anh càng lúc càng dịu
dàng: "Anh không cho em cơ hội đâu."
Đồ trẻ con, Tân Cam thở dài: "Đã không muốn thế thì anh muốn cái gì?"
"Em thử nói xem?
"Anh thản nhiên, không chờ cô kịp phản ứng đã vội cúp máy. Ôi cái tên đáng ghét này! Tân Cam ngay lập tức gọi lại."Anh nằm mơ nhé!
"Khiêu khích xong, cô tháo luôn pin điện thoại ra, không có gì phải sợ... Mặc anh ta... Trong chốc lát cũng không thể đến đây mà trả thù được. Nhà họ Thôi ngoài"con ngựa hạng nhất thành phố G"
- Thôi Thuấn Hoa ra thì
người kế nhiệm chỉ có Thôi Thuấn Thần, nên khi Tân Cam nhận được hoa anh ta
chuyển đến, cô chỉ cảm thấy sởn gai ốc. cứ coi như cô và Thôi Thuần Hoa là hai
người nổi tiếng phong lưu, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, hai nhà Thôi – Tống đương
nhiên sẽ rất vui. Còn với Thôi Thuấn Thần thì sẽ có thân phận gì nhi? Cũng giống
một cô gái có xuất thân và thanh danh rắc rối, làm hài lòng cậu chủ đương nhiên
là chẳng có vấn đề gì, nhưng nếu gã cho Thôi Thuân Thần thì sau này sẽ làm bà
chủ... như vậy cả nhà họ Thôi liều chết cũng nhất định phá hoại cô.
Chậu hoa hồng trắng kia, nhìn qua cũng biết đó là một món đồ cổ rất có giá
trị, màu xanh ngọc thuần khiết, quả là rất đẹp, Tân Cam gõ nhẹ đầu ngón tay lên
bình hoa, lắng nghe thứ âm thanh trong veo, cô khẽ cười mim.
Cô thư ký của Tân Cam thích chậu hoa hồng ấy đến điên đảo:
"Tổng Giám đốc! Loại hoa hồng này rất hiếm, vô cùng quý giá, người thầy hướng dẫn của tôi trước đây cũng đã từng trồng loại này. Có người đã trả một trăm nghìn đô la Mỹ ông ấy cũng không bán."
"Hả?" Tân Cam hào hứng: "Lương mỗi năm của cô là bao nhiêu nhỉ?
"Cô thư ký không giấu giếm, nhẩm tính những con số, Tân Cam đưa bình hoa cho cô ấy:"Cái này thuộc về cô," cô nói dứt khoát:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!