Tất cả những gì thuộc về cô đều liên quan đến anh, mười năm không hạnh phúc đó
đã qua rồi, tương lai còn như mấychục năm nữa, cô phải cùng anh giải quyết vướng
mắc, thiên đường hay địa ngục đều như nhau, anh là Trịnh Phiên Nhiên, là người sống
cùng cô đến suốt đời, suốt kiếp.
Trời ngày càng lạnh, bụng Tân Cam cũng ngày một lớn dần, thần sắc còn tốt hơn
trước đây, coi như không uổng công chú Trần mấy tháng nay, ngày nào cũng vào
bếp, hai mẹ con cô đều được chăm sóc khỏe mạnh.
Bốn tháng trước, phần lớn quần áo của Tân Cam vẫn còn mặc được, bây giờ chỉ
có thể vứt xó, bụng đã phình to như quả bóng, người cô như thùng phi di động
vậy. Trịnh Phiên Nhiên mời một số nhà thiết kế quen thuộc của cô đến, đặt làm
cho cô một tủ quần áo bà bầu vừa đẹp, vừa thoải mái.
Thực ra Tân Cam vẫn còn khoan dung đối với cân nặng và ngoại hình của mình,
sau khi sinh con xong, chi cần chịu khó luyện tập giảm béo là được, khổ nỗi hai
bên cánh mũi của cô nổi lấm tấm những vết ban đỏ, dù số lượng không nhiều nhưng
cũng đủ làm cho cô buồn bực.
Buổi tối hôm đó, Trịnh Phiên Nhiên đi vào phòng tắm đúng lúc cô đang chau mày
trước gương, anh nhìn cô nói: "Nếu không nhìn gần thì không thấy những vết đó
đâu."
"Em không trưng cầu ý kiến của anh." Cô nói một cách lạnh nhạt, khinh khỉnh
nhìn anh từ trong gương.
Trịnh Phiên Nhiên đang cởi áo, nghe cô nói vậy thì chợt sững người, sau đó
bước đến bên cô, ôm cô từ đằng sau, nói: "Phụ nữ thường thích làm đẹp vì người
mình yêu, đúng không?"
"Điều ấy càng không cần anh phải ý kiến."
Anh thích thú ôm lấy thân hình to lớn của cô: "Câu này trước đây em nói còn
có lý, bây giờ thì. Anh ôm lấy cái eo mà hai vòng tay cũng không ôm hết của cô
rồi nhướn mày nhìn làn da mềm mại của cô trong gương.
Tân Cam vừa nghe thấy câu nói này của anh, đang lúc buồn bực, trên mặt cô lại
toát lên vẻ vô cùng quen thuộc đối với Trịnh Phiên Nhiên
- đôi mắt rực sáng, tức
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!