Năm thứ sáu sau khi kết hôn, người chồng vốn luôn ăn chay niệm Phật, lạnh nhạt vô dục của tôi đột nhiên tát tôi một cái.
Lý do là vì tiểu tam và con riêng của anh ta gặp tai nạn xe, anh ta cho rằng tôi đã thuê người làm chuyện đó.
Lúc đó, tôi bỗng không muốn nhẫn nhịn nữa.
Chỉ muốn phá hủy tất cả, khiến mọi người đều không thể sống yên ổn.
Về sau, anh ta điên cuồng muốn bù đắp, nhưng không thể quay lại được nữa.
01
Chát!
Tâm trạng cực kỳ bực bội, tôi đang chìm đắm trong tiếng đàn violin để giải tỏa thì Cố Bách Sân bất ngờ sải bước xông vào, túm chặt vai tôi từ phía sau, ép tôi quay lại.
Ngay sau đó, một cái tát mạnh giáng thẳng vào mặt tôi.
Tai trái tôi lập tức ù đi, gò má nóng rát, cơn đau lan khắp cả khuôn mặt.
Cơn giận dữ bị tôi đè nén suốt hơn hai mươi năm trong phút chốc bùng nổ, không thể kiểm soát được nữa.
Tôi đứng vững lại, đôi mắt tràn đầy sát khí nhìn thẳng vào anh ta.
"Sáng nay, Tuyết Phù và Tiểu Việt gặp tai nạn xe, có phải cô thuê người làm không? Tôi đã cảnh cáo cô rồi, không được động vào cô ấy và Tiểu Việt!"
Lạc Tuyết Phù, vừa là người phụ nữ mà anh ta nâng niu trong lòng, cũng là tiểu tam trong cuộc hôn nhân của chúng tôi.
Cố Thừa Việt là con riêng của anh ta.
Chỉ cần họ gặp bất cứ chuyện gì, dù là một vết xước nhỏ, anh ta đều mặc định là tôi gây ra.
Không cần biết đúng sai, không cần phân biệt trắng đen, luôn đổ mọi tội lỗi lên đầu tôi.
Nhìn gương mặt giận dữ, dáng vẻ xông vào truy hỏi tôi như thể anh ta mới là nạn nhân, tôi nhíu chặt mày, nghiến răng, cầm thẳng cây violin đập vào đầu anh ta mà không hề nương tay!
Bốp!
Đáng tiếc, tôi dùng tay trái cầm đàn, lực không đủ mạnh, không thể thật sự đập c.h.ế. t anh ta.
"Mạc Hi Vi! Cô điên rồi sao?!"
Không ngờ rằng tôi sẽ phản kháng, Cố Bách Sân lảo đảo lùi hai bước để đứng vững.
Ngoài vẻ kinh ngạc và bàng hoàng, anh ta còn ôm lấy cái đầu choáng váng rồi giận dữ gào lên với tôi.
Tôi không hề tỏ ra yếu thế, lập tức đáp trả:
"Từ bé đến giờ, chưa ai dám tát tôi! Anh thử động vào tôi thêm lần nữa xem, tôi nhất định sẽ g.i.ế. c c.h.ế. t anh, đồ cặn bã!"
Cố Bách Sân kinh ngạc nhìn tôi, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Người vợ trước nay luôn ngoan ngoãn nhẫn nhịn, chỉ biết nuốt giận chịu đựng, vì đại cục mà chấp nhận thiệt thòi như tôi, vậy mà cũng có ngày lộ nanh vuốt phản kháng sao?
"Tôi đã nói rồi, Tuyết Phù sẽ không ảnh hưởng đến vị trí Cố phu nhân của cô. Vậy tại sao cô vẫn muốn động đến họ?"
Tôi khẽ hừ lạnh, bật cười vì tức giận:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!