Chương 50: (Vô Đề)

"Phốc ~ " Tương Hãn nhịn không được cười lên.

Miêu đại gia chỉ số EQ rất cao, nó biết Tương Hãn đang cười nhạo nó. Con mèo bị mất thể diện làm sao có tâm tình tốt cơ chứ! Nên trong lần đối mặt này, Tương Hãn đã đắc tội sâu với con mèo có lòng tự trọng cao như nó.

Tương Hãn có thể hiểu cái vòng này là vì phòng ngừa con mèo liếm vào vết thương ở chân sau, thế nhưng Từ Cửu Chiếu không biết đây là vật gì, cậu đi tới ngồi xổm trước cái lồng: "Sao nó lại mang…. một cái lồng ?"

Nhân viên công tác cười nói: "Vật này là vòng Elizabeth, giúp phòng ngừa vật cưng liếm vết thương. Dù sao trên vết thương có bôi thuốc và băng gạc mà."

Từ Cửu Chiếu "A" một tiếng, sau đó nhẹ giọng nói với con mèo: "Mày khỏe chưa? Ở chỗ này thế nào?"

Từ Cửu Chiếu cơ hồ là không hề cảm thấy kì lạ khi nói chuyện với mèo, điều này làm cho Tương Hãn tò mò: "Cậu rất thích mèo sao?"

Nếu như không phải là người đặc biệt thích động vật, chắc sẽ không cùng chúng nó nói chuyện như thế.

"Ừ, chúng nó rất có linh tính." Từ Cửu Chiếu nói.

Cậu trước đây cũng không phải để ý đến mèo, nhưng đó là trước khi cậu bị giam vào trấn phủ ty.

Phòng giam của trấn phủ ty rất u ám, mỗi ngày đều đầy tiếng rên rỉ và chửi bới, không khí rất trầm lặng. Khi đó Từ Cửu Chiếu chỉ có thể mỗi ngày ngẩn người nhìn cửa sổ nho nhỏ trên vách tường, mãi đến khi cậu phát hiện có loài động vật hoạt bát này trong trấn phủ ty.

Hoàn cảnh vệ sinh trong phòng giam cũng không tốt, đương nhiên thỉnh thoảng sẽ có một vài con chuột. Bởi vì phòng giam ở biên ải áp tải chính là phạm nhân, những con chuột này tương đối lớn mật, thậm chí còn phách lối cướp cơm của phạm nhân.

Từ Cửu Chiếu cũng đã từng bị những thứ bẩn thỉu này khi dễ, một hôm có một con mèo đột nhiên từ cửa sổ nhỏ đó nhảy xuống, con chuột liền bị cắn chết.

Cuộc sống tịch mịch trong phòng giam khiến người ta muốn phát điên, Từ Cửu Chiếu liền thỉnh thoảng trêu chọc con mèo kia, cố gắng làm cho nó quen thuộc với cậu.

Chỉ tiếc cho đến khi cậu bị chém đầu cũng không có thể chạm vào con mèo kia.

Tương Hãn đang suy nghĩ có nên tặng cậu một con mèo quý hay không, chợt nghe Từ Cửu Chiếu nghiêng đầu nói với nhân viên công tác: "Lúc nào tôi có thể đem nó đi?"

Nhân viên công tác bất ngờ nói rằng: "Cậu muốn nhận nuôi con mèo hoang này sao?"

Từ Cửu Chiếu gật đầu, hỏi lại: "Không thể sao?"

Nhân viên công tác nói: "Không phải, đương nhiên có thể chứ. Chỉ có điều con mèo này rất hoang dã, không thể so với mèo nhà dịu ngoan, người nuôi có thể sẽ tốn hao một đoạn thời gian để thích ứng."

Từ Cửu Chiếu: "Không sao."

Tương Hãn nhịn không được nói rằng: "Cửu Chiếu, cậu thực sự muốn nuôi con mèo này sao?" Cậu ngay cả tự chăm sóc mình cũng chưa tốt, chớ nói chi là thuần dưỡng một con mèo hoang!

Từ Cửu Chiếu nghiêm túc nói: "Con mèo này lúc hiểm cảnh đêm qua đã cứu chúng ta, đây là một loại duyên phận khó có được. Ông trời nếu đã đem nó đưa đến bên cạnh tôi, tôi đương nhiên sẽ chiếu cố nó thật tốt."

Gặp nhau không nhất định là phải nuôi nó, nhưng cũng có thể là vô tình gặp được mà muốn nuôi, đều do hữu duyên mà thôi. Tương Hãn nghĩ mà muốn sầu muộn, nếu như bị cậu nuôi chết thì làm sao bây giờ.

Nhân viên công tác nói rằng: "Nếu cậu đã quyết định nuôi con mèo này, như vậy sẽ phải làm kiểm tra bệnh tật và tiêm vắc

-xin phòng bệnh, mặt khác con mèo này cũng phải tiến hành khử trùng nữa."

Khi nữ cảnh sát kia đưa tới chỉ nói là nó có liên quan đến vụ án, để cho bọn họ trị liệu, cũng không nói thêm gì khác. Mèo hoang giống như vầy, nếu như không có người nhận nuôi thì sau khi trị liệu liền thả đi.

Con mèo này bị nhốt tại trong lồng tre cũng là để dự phòng trên người nó có vi khuẩn.

Từ Cửu Chiếu thế mới biết cũng không phải chờ con mèo lành lặn rồi mang đi là được. Hiện tại quy tắc nuôi mèo nhiều hơn hồi đó.

Nhân viên công tác thấy Từ Cửu Chiếu vẫn còn trẻ, rất nghiêm túc nói cho cậu rất nhiều kiến thức phổ thông nuôi mèo, cũng nói cho cậu về sự cần thiết và tầm quan trọng của việc tiêm vắc

-xin phòng bệnh định kỳ, còn giới thiệu cho cậu vài loại thức ăn cho mèo.

Từ Cửu Chiếu có nghe nhưng không hiểu, liều mạng nhớ kỹ những chuyện nhân viên công tác dặn dò.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!