Chương 3: (Vô Đề)

Muốn ... đầu Diệp Hoài cọ vào gối, trong lòng đã có câu trả lời rồi.

"Tôi phải bắn nó rồi..."

Bắn cho e đi, Diệp Hoài tay thò vào trong quần, thay vì vuốt ve hạ thể của mình, cậu lại đưa tay ra phía sau, ngón tay cậu hơi lạnh, khi chạm vào, hoa huyệt co rút rõ ràng, Diệp Hoài lập tức tỉnh lại, suýt chút nữa nhảy dựng lên, ngồi ở trên giường.

Cuối video, Diệp Hoài nhìn người đàn ông bắn tia tinh dịch dồi dào ra, bàn tay vẫn xoa đều vuốt ve bôi tinh dịch lên bao quy đầu, người đàn ông hỏi: "Cậu cũng bắn rồi sao?"

Diệp Hoài vô thức che lại hạ thể của mình, cậu còn chưa xuất tinh, suýt nữa dùng ngón tay của chính mình làm tình.

"Ừm ... ngoan lắm."

"Ừm"? Diệp Hoài sửng sốt một chút, "Ừm" cái gì mà"Ừm", bắn rồi thì liền vui mừng như vậy sao? "Ừm" cái con mẹ anh! Diệp Hoài tức giận thoát video.

Vào phòng tắm để giải quyết nhu cầu thể xác, Diệp Hoài ngồi bên giường với vẻ mặt trống rỗng, nhóm tài nguyên liên tục đổ chuông, cậu cầm điện thoại lên lật lật hai lần, chợt nhớ ra lúc trước cậu đã nói muốn chia sẻ suy nghĩ của mình với người đã gửi video sau khi xem xong.

Diệp Hoài: "Em xem xong rồi."

Diệp Hoài: "Anh trai trong video nhìn có vẻ khẩn trương, lúc đầu nói có chút là lai, có mắc cỡ không? Là mắc cơ sao, dễ thương quá, về sau thì tuyệt vời, nói nghe rất gợi cảm!"

"Chà, có chút khấn trương."

Diệp Hoài nghĩ người này cũng không tệ, nghĩ đến cuộc nói chuyện khó chịu giữa hai người ngày hôm qua, liền quyết định bù đắp lại: "Cảm ơn tiểu ca ca đã chia sẻ nguồn lợi lớn như vậy với em. Xin lỗi ngày kia, em đã nghĩ rằng anh đang đùa với em và đã có chút vô lễ."

"Ừm (◦˙ ▽ ˙◦)"

Diệp Hoài: "Nên xưng hô với tiểu ca ca như thế nào? Lúc nào cũng gọi tiểu ca ca cũng không hay lắm"

"Giang Khoát."

Diệp Hoài nghẹn ngào, đây rõ ràng là tên thật của anh ta đúng không?

Diệp Hoài: "Vậy cứ gọi là tiểu ca ca có vẻ tốt hơn, mọi người trong nhóm gọi em là Liễu Ly, Tiểu ca ca cứ gọi em là Liễu Ly rồi."

"Liễu Ly?"

Diệp Hoài: "Ừm."

"Cậu có muốn uống nó không?"

Diệp Hoài khi được một cô gái trong nhóm hỏi tên là gì, đã trả lời là tên một loại thức uống, cậu thay đổi tên của người đàn ông trong danh bạ thành "Giang Khoát", tiện tay nhấn trả lời: "Rất ngon"

Diệp Hoài: "Sao lại hỏi như vậy!"

Giang Khoát: "Hả (◦˙ ▽ ˙◦)?"

Diệp Hoài: "Tiểu ca ca, anh còn có tài nguyên nào khác của người này không?"

Giang Khoát một lúc sau mới đáp: "Cậu thích anh ta như vậy?"

Thích không? Thật ra không phải thích, dù sao cũng chưa nhìn thấy mặt anh ta, nếu thích thì cũng là thích dương vật của anh ta thôi… Đương nhiên Diệp Hoài sẽ không trả lời thành thật như vậy, cậu gõ: "Đương nhiên thích."

Giang Khoát: "Vậy thì tốt."

Diệp Hoài suýt nữa ném điện thoại ra ngoài, sở dĩ cậu nói với giọng điệu này là vì sợ các cô gái trong đoàn nhận ra mình là đàn ông và gây ra những rắc rối không đáng có, nữ sinh kéo cậu vào nhóm cũng nói chuyện riêng với cậu và hỏi cậu có thật là Diệp Hoài không.

Diệp Hoài nói như vậy hoàn toàn không có chút phòng bị gì hết, dù sao người bên kia cũng không biết mình là nam hay nữ, nhưng Giang Khoát thì khác, Diệp Hoài biết cậu là đàn ông.

Diệp Hoài: "Đừng học cách nói chuyện của em (/ ∇\ *)"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!