Chuyện mà sáng nay Triều Ngạn Ninh bảo Đường Cát ra ngoài làm, chính là tìm một luật sư ly hôn nổi tiếng – Hạ Vĩ Kỳ.
Hôm đó sau khi nghe những lời Lý Lăng Hách nói bên tai, Triều Ngạn Ninh đã biết hắn sẽ không chịu ngoan ngoãn ly hôn với Thê Nam, nên việc nhờ luật sư làm hồ sơ khởi kiện là chuyện chắc chắn phải làm.
Sáng hôm sau, Đường Cát dẫn luật sư đến tận nhà. Triều Ngạn Ninh có thể tìm được Hạ Vĩ Kỳ cũng nhờ mối quan hệ của chú Ba, một người bạn làm luật sư hình sự của chú đã giới thiệu vị luật sư chuyên án ly hôn này.
Hạ Vĩ Kỳ là luật sư ly hôn chuyên nghiệp, các vụ ông thường nhận đều là ly hôn của mấy ông chủ doanh nghiệp niêm yết, hoặc những vụ phân chia tài sản hàng tỷ.
Ông đã lâu không gặp một vụ đơn giản như thế này, đương sự không có tranh chấp tài sản, chỉ vì bạn đời ngoại tình nên muốn ly hôn, yêu cầu cũng rất đơn giản, chỉ muốn làm theo đúng trình tự pháp luật.
Hạ Vĩ Kỳ rất chuyên nghiệp, nhanh chóng trao đổi xong mọi vấn đề với Thê Nam, ký luôn hợp đồng ủy quyền, trước khi đi còn xác nhận lại những tài liệu cần Thê Nam gửi thêm, bảo từ giờ cứ để ông xử lý.
Hiệu suất này vượt ngoài tưởng tượng của Thê Nam, lúc trước còn đang lo lắng chuyện tìm luật sư, giờ hợp đồng ủy quyền đã ký xong xuôi.
Hạ Vĩ Kỳ còn có hẹn khác nên không ở lại lâu, Đường Cát càng không ở lâu, sợ quấy rầy thế giới hai người của anh Triều, trước khi đi còn nháy mắt với Triều Ngạn Ninh, bảo cố gắng theo đuổi người ta, rồi tiễn luật sư Hạ xuống lầu.
Triều Ngạn Ninh thật sự rất sốt ruột, cậu còn sốt ruột hơn cả Thê Nam.
Ban đầu cậu nghĩ mình có thể từng bước từng bước tiến tới, chờ đến khi Thê Nam không còn coi cậu là em trai, chờ đến khi anh dần dần chấp nhận cậu, chờ đến khi anh ly hôn.
Nhưng mấy ngày nay, càng gần gũi với Thê Nam, cậu càng nhận ra bản thân căn bản không kìm chế giỏi như mình tưởng.
Chỉ cần nhìn thấy Thê Nam, cậu chỉ muốn kéo người trong mắt, kéo thẳng vào sâu tận bên trong mình.
Cậu đã tự cuộn mình trong cái kén ấy nhiều năm, mà giờ đây, từng tế bào trên người như đang gào thét muốn bật tung ra, để Thê Nam thấy được thứ mà cậu đã giấu trong bóng tối suốt ngần ấy năm, thứ mà giờ đây cậu gần như không thể đè nén nổi nữa.
Đêm qua khi tỉnh dậy không thấy Thê Nam đâu, cậu như thể lại rơi vào giấc mộng kéo dài suốt bao năm. Trong mơ, Thê Nam ở rất gần, nhưng chỉ cần cậu mở mắt mọi thứ trước mắt vẫn là hai bàn tay trống trơn và ánh mắt trống rỗng.
Chỉ sau khi chắc chắn trên giường phòng ngủ bên cạnh vẫn còn dấu vết Thê Nam từng nằm, Triều Ngạn Ninh mới dần bình tĩnh lại. Lần này không phải mơ, chỉ là Thê Nam không có ở nhà mà thôi.
Tờ đơn ly hôn đặt trên bàn đã không thấy đâu, Triều Ngạn Ninh đoán chắc Thê Nam đã mang nó đi gặp Lý Lăng Hách rồi.
Cậu không muốn Thê Nam tiếp tục đi gặp Lý Lăng Hách nữa, và cậu cũng không có ý định che giấu điều đó.
–
Sáng hôm sau, là ngày Triều Ngạn Ninh quay về Cảng Thành, cậu để Đường Cát ở lại bên Thê Nam, làm trợ lý cho anh, phụ giúp vài việc lặt vặt như chạy xe, chạy việc.
Thê Nam không quen có người đi theo, huống hồ Đường Cát vốn là trợ lý của Triều Ngạn Ninh. Nhưng Triều Ngạn Ninh cứ nhất quyết như vậy, nói là sợ Lý Lăng Hách lại gây chuyện với anh, Thê Nam cũng không từ chối nữa, ở lại thì cứ ở lại đi.
Máy bay của Triều Ngạn Ninh là chuyến sáng, Thê Nam lái xe đưa cậu ra sân bay.
Mấy hôm nay, Thê Nam gần như đã hỏi hết mọi chuyện về cuộc sống những năm qua của Triều Ngạn Ninh, nhưng thật ra cũng chỉ nghe được một phần. Anh biết ba của Triều Ngạn Ninh là người có bản lĩnh, hồi trẻ vì người mình yêu mà đến Cảng Thành gây dựng sự nghiệp, sau này gặp được quý nhân, sáng lập ra Giải Trí Tân Hòa.
Giờ đây, Triều Ngạn Ninh chính là người thừa kế của Giải Trí Tân Hòa. Dù Thê Nam chẳng mấy quan tâm đến giới giải trí, nhưng cái tên đó anh vẫn từng nghe qua.
"Anh không hiểu rõ chuyện trong cái giới đó, nhưng mà anh thấy, người vào giới giải trí, không cần nói nhiều, chắc chắn ai cũng đẹp, con trai thì đẹp trai, con gái thì xinh xắn." Thê Nam vừa lái xe vừa nói, giọng nhẹ nhàng, giống như mấy ông anh trong nhà.
Anh còn nói: "Năm nay em 27 rồi, không còn nhỏ nữa đâu, cũng nên tìm người yêu đi là vừa."
"Không phải anh bảo em phải kiếm trong giới giải trí, cái đó tùy em thôi. Anh chỉ muốn nói là nếu gặp được ai hợp ý, thì cứ thử tìm hiểu xem sao, rồi có dịp dẫn về cho anh gặp mặt."
"À mà chắc em chưa biết, anh Phương Ngôn của em đấy, mới tốt nghiệp đại học là kết hôn với Tang Dịch Minh rồi, mà dạo gần đây hai người đó đang cãi nhau."
Khóe miệng Triều Ngạn Ninh hơi khựng lại, lúc đầu còn nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó quay đầu nhìn thẳng vào Thê Nam, nhìn chằm chằm nhưng không nói gì.
Thê Nam chăm chú lái xe, mắt nhìn thẳng về phía trước, nhưng ánh mắt của Triều Ngạn Ninh nóng rực đến mức dù không quay đầu lại, ánh mắt ấy như mang theo lửa, chỉ hận không thể thiêu ra hai cái lỗ trên người anh.
Không thấy Triều Ngạn Ninh trả lời, Thê Nam đổi sang chuyện khác, tiện miệng kể vài câu về chuyến đi Tây Bắc chụp ảnh sắp tới của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!