Chương 46: Thật không?

Hành lang tối om, không có đèn cảm ứng tự động khiến tầm nhìn bị cản trở.

Giang Tự bất ngờ bị kéo lại, chùm chìa khóa trong tay suýt rơi xuống đất. Theo phản xạ, cô quay đầu nhìn Diệp Tích Ngôn.

"Em làm gì vậy?"

Diệp Tích Ngôn không buông tay. Đôi môi khô khan của cô mấp máy, mãi mới thốt ra được:

"Mượn đồ của chị.

"Màn đêm đen như mực bao phủ, không gian yên tĩnh đến nặng nề. Tầng dưới thỉnh thoảng vang lên vài tiếng động, xen lẫn những giọng nói đột ngột vang lên rồi im bặt. So với tầng dưới, chỗ này lại quá đỗi trầm mặc như thể mọi âm thanh đều bị hút cạn. Giang Tự biết rõ đây chỉ là một cái cớ. Cô không đáp lại chỉ khẽ cựa mình, thử rút tay ra. Diệp Tích Ngôn nắm chặt hơn, lần đầu cô cứng đầu đến vậy, nhỏ giọng nói:"Chiều em có nhắn tin cho chị mà chị không trả lời."

Giọng Giang Tự vẫn bình thản: "Chị ra ngoài, không có xem điện thoại."

"Em biết.

"Diệp Tích Ngôn khẽ đáp. Im lặng một lúc, cô tiếp lời:"Vậy nên em phải đợi chị về.

"Dù biết rõ Diệp Tích Ngôn chỉ đang viện cớ, thực chất là muốn đợi mình nhưng khi nghe chính cô nói ra, Giang Tự vẫn thoáng sững lại. Đôi môi mím khẽ nhưng ánh mắt cô lại lẩn tránh. Diệp Tích Ngôn tiến lại gần hơn, giọng nói mềm mại như muốn dỗ dành nhưng lại không hẳn:"Lúc nãy em còn nghĩ sẽ ra ngoài tìm chị..."

Giang Tự không có phản ứng gì.

Cứ thế giằng co, Diệp Tích Ngôn dù vẫn giữ được sự tỉnh táo lại cảm thấy bối rối. Cô cố gắng giải thích chuyện xảy ra tối qua: tại sao mình không xuống dưới vào buổi chiều, và cả câu chuyện về cuộc gọi video tối đó.

Do không quen thuộc với các mối quan hệ tình cảm, Diệp Tích Ngôn không thể kết nối mọi sự việc với bất kỳ cảm xúc cụ thể nào. Cô chỉ hành động theo bản năng, cảm thấy mình cần phải nói rõ mọi chuyện.

Hôm qua cô vốn định xuống tìm Giang Tự.

Tưởng rằng chỉ cần lên phòng một lát ai ngờ ông chủ đột nhiên triệu tập họp gấp khiến cô không kịp quay lại. Sau đó khi xuống ăn tối, cô muốn ngồi cùng Giang Tự nhưng Herbert lại kéo cô sang bàn khác đông người hơn để thảo luận về kế hoạch chuẩn bị cho giải đấu ở Yokohama, Nhật Bản.

Cuộc họp bất đắc dĩ ấy kéo dài đến tận tối muộn.

Chưa hết, anh trai cô lại gọi video trước thời gian đã hẹn. Lúc đó cô mới vừa đi đến hành lang tầng bốn, đúng lúc gặp Chu Diên và nhóm người khác. Không còn cách nào khác cô đành nhận cuộc gọi ngay tại chỗ.

Kết quả là mọi chuyện đã diễn ra như thế.

Giang Tự đóng cửa đi nghỉ sớm, còn cô thì chẳng gặp được.

Diệp Tích Ngôn ngây ngô nhắc đến Chu Diên vài lần, hoàn toàn không nhận ra điểm nào bất thường trong lời mình nói.

Giang Tự lúc này khẽ rút tay ra rồi quay lại mở cửa phòng.

Không rõ cô không muốn nghe thêm hay đã nguôi giận nhưng biểu hiện vẫn giữ nguyên vẻ khó đoán.

Tính cách của Giang Tự vốn là như vậy, lúc dịu dàng thì ai cũng dễ dàng cảm nhận được, nhưng một khi đã tức giận thì không phải chỉ vài lời ngọt ngào là có thể xoa dịu. Huống chi Diệp Tích Ngôn lại không giỏi diễn đạt. Cô càng cố giải thích mọi thứ lại càng rối ren.

Sau khi bật đèn, Giang Tự ngắt lời, giọng nói ngắn gọn: "Được rồi.

"Diệp Tích Ngôn lập tức im bặt, lặng lẽ theo sau bước vào phòng. Giang Tự bình thản hỏi:"Em muốn mượn gì?"

Diệp Tích Ngôn ấp úng nói nhỏ: "Máy tính bảng."

Ánh mắt Giang Tự thoáng nheo lại, liếc nhìn cô: "Em không mang laptop sao?"

Diệp Tích Ngôn bịa một lý do qua quýt: "Laptop bị hỏng rồi.

"Máy tính bảng được cất trong túi đặt trong tủ quần áo gần giường. Mặc kệ lời nói dối ấy có thật hay không, Giang Tự cũng không vạch trần. Cô chỉ liếc nhìn Diệp Tích Ngôn một cái sau đó đi đến tủ mở ra tìm máy tính bảng. Máy tính bảng có cài mật khẩu. Giang Tự bình thản đọc cho cô:"0614.

"Diệp Tích Ngôn nhận lấy thử nhập mật khẩu, quả nhiên mật khẩu chính xác. Bên trong máy tính bảng chỉ có một số ứng dụng cơ bản, ngoài ra còn vài phần mềm phục vụ công việc và WeChat. Diệp Tích Ngôn lướt qua màn hình một lượt nhưng không tùy tiện mở gì. Đã mượn được thứ mình cần thế nhưng cô lại không rời đi ngay. Thay vào đó cô đứng yên tại chỗ, cúi đầu giả vờ lướt qua lướt lại màn hình rồi hỏi như vô tình:"Tối nay chị ăn gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!