Chương 43: Hành động nhỏ

Giang Tự cùng Hà Anh Chính và nhóm đồng hành đến trường để thực hiện khảo sát thực địa, một phần trong kế hoạch buổi sáng.

Hoạt động quyên góp lần này không chỉ là hình thức kêu gọi qua mạng mà là một chương trình hỗ trợ chi tiết và lâu dài. Đội ngũ đã lên kế hoạch cụ thể từ việc phân bổ nguồn vốn, cách thức giúp đỡ đến từng địa điểm, từng cá nhân. Mọi thứ đều đã được chuẩn bị kỹ càng.

Tối hôm qua thông báo sắp xếp nhân sự đã được gửi trong nhóm. Tên Giang Tự không nằm trong danh sách này, vốn dĩ cô không cần tham gia nhiệm vụ lần này.

Diệp Tích Ngôn không biết chuyện này.

Nghe chị Hạ giải thích, cô chỉ nghĩ Giang Tự được cử đi nên không để tâm nhiều. Cô hiểu rõ, nhận lấy phần bữa sáng rồi phân phát cho mọi người, giữ lại hai ly sữa đậu nành và ba chiếc bánh bao cho mình, phần còn lại để Herbert và các đồng đội tự chia nhau.

Herbert không quen ăn đồ ăn sáng kiểu Trung Quốc, không thích đồ dầu mỡ, chỉ lấy một chiếc bánh nhân rau. Charles lại có vẻ rất thích, ăn nhiều nhất.

Chu Diên và Trần Giang Triều thì không gặp khó khăn gì với chuyện ăn uống, cả hai từng sống lâu năm ở trong nước, dù ra nước ngoài cũng giữ được nhiều thói quen. Vì vậy việc thay đổi tạm thời không thành vấn đề với họ.

Thấy Diệp Tích Ngôn giữ hai ly sữa đậu nành, Chu Diên thuận miệng hỏi:

"Uống hết nổi không?"

Diệp Tích Ngôn thản nhiên gật đầu, giữ chặt cả hai ly. Cô uống một ly để dành một ly. Dù sao cũng là do bác sĩ Giang mua, không thể lãng phí. Uống không hết bây giờ thì để sau uống như nước lọc.

Sáng nay còn nhiều việc phải làm.

Thiệu Vân Phong không thể ở lại khách sạn lâu, ăn sáng xong liền giao bốn người của đội đua xe cho Diệp Tích Ngôn nhờ cô chăm sóc một chút.

Diệp Tích Ngôn không từ chối, nhận lời.

Không có người ngoài xen vào, bạn bè với nhau thoải mái hơn, không cần giữ hình thức cũng chẳng cần khách sáo.

Vì mệt mỏi sau chặng đường dài đêm qua, Chu Diên và các đồng đội lên lầu nghỉ ngơi hai, ba tiếng. Diệp Tích Ngôn tất nhiên không ở yên cùng họ. Nhân cơ hội cô đến trường để xem tình hình.

Trường học chỉ cách khách sạn hơn hai mươi mét, đi bộ vài phút là tới.

Trấn Đại Nhạn chỉ có một con phố chính với ba ngã rẽ, một con đường lớn hình vòng tròn bao quanh. Các cơ sở như trạm y tế, ngân hàng, trường học và trụ sở chính quyền đều gần nhau.

Cảnh vật nơi đây thật giản dị.

Khắp khu vực không có tòa nhà nào quá cao, chủ yếu là những ngôi nhà ba tầng nhỏ hoặc thấp hơn, lợp ngói xanh, tường đất. Một số cửa hàng không treo biển hiệu, chỉ đặt một tấm bảng nhỏ trước cửa ghi "Quán xx" hoặc "Tiệm xx

". Có những nơi thậm chí không có gì để nhận diện, người ngoài đến còn không biết bên trong bán gì. Ngôi trường cũng đơn sơ không kém. Cổng chính treo tấm bảng"Trường Trung Tâm Trấn Đại Nhạn

"với lớp sơn bong tróc. Không có màn hình điện tử giới thiệu, chỉ là một tấm bảng cũ kỹ. Phía trên treo một khẩu hiệu bạc màu:"Thư sơn hữu lộ cần vi kính, học hải vô nhai khổ tác chu" (Tạm dịch là "Núi sách có đường, biết cần cù sẽ tìm ra đường ấy; Biển học vô bờ, khổ luyện sẽ là con thuyền đưa về bến thành công".)

Dù vậy, trường vẫn có một bác bảo vệ lớn tuổi khoảng hơn năm mươi.

Trước khi vào trường, Diệp Tích Ngôn lịch sự chào bác bảo vệ bằng tiếng phổ thông, giải thích rằng mình thuộc đoàn công tác từ thiện và hỏi Giang Tự đang ở đâu.

Bác bảo vệ không hiểu rõ tiếng phổ thông, hỏi đi hỏi lại bằng giọng lớn, mãi mới hiểu cô muốn làm gì liền nhanh chóng cho vào.

Giang Tự và mọi người đang ở trong văn phòng hiệu trưởng nằm trên tầng hai của tòa nhà dạy học đối diện cổng chính.

Trường Trung Tâm Trấn Đại Nhạn bao gồm cả tiểu học và trung học. Ba dãy nhà học nằm liền nhau theo hình chữ Z, trong đó hai dãy lớn hơn thuộc khu trung học, còn dãy nhỏ hơn, xuống cấp hơn là khu tiểu học.

Trường có một nhà ăn đơn sơ đối diện khu tiểu học và một khu nội trú nghèo nàn với các phòng lợp mái ngói, tường bằng đất đá. Mỗi phòng có giường tầng gỗ đủ để chứa khoảng hai mươi học sinh.

Cảnh vật thật nhỏ bé, chỉ cần nhìn thoáng qua là thấy hết.

Diệp Tích Ngôn quan sát một lượt rồi đi lên tầng hai, vòng qua hành lang để đến văn phòng hiệu trưởng nằm ở góc cuối.

Cánh cửa văn phòng mở hé.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!