Hai người bước đi chậm rãi, chẳng mấy chốc đã tụt lại phía sau đoàn.
Khi đồng đội không còn quanh quẩn bên cạnh có thể thẳng thắn nói chuyện mà không ngại bị khách du lịch đi ngang qua nghe thấy. Tuy nhiên, khi đối mặt với câu hỏi của Diệp Tích Ngôn, Giang Tự vẫn giữ im lặng, không đáp lại dù chỉ một chữ.
Không phủ nhận cũng xem như là ngầm thừa nhận.
Trong lòng Diệp Tích Ngôn hiểu rõ điều này nhưng cô không ngay lập tức truy hỏi lý do. Không phải cô không đủ thông minh mà là sau khi suy nghĩ một lát, cô lựa lời: "Em có chỗ nào không đúng, chị bỏ qua một chút đi."
Giang Tự giữ vẻ mặt bình thản, đáp: "Không có chuyện gì."
"Có mà.
"Diệp Tích Ngôn không tin, cô khăng khăng. Giang Tự vẫn không nhìn cô, ánh mắt hướng về những gian hàng dựng tạm dưới mái che bên đường:"Đừng nghĩ linh tinh."
Diệp Tích Ngôn nhận ra đối phương đang qua loa cho xong chuyện, nhỏ giọng làu bàu: "Chị không thèm để ý đến em nữa..."
Người này thật thà đến mức ngây ngô, nghĩ sao nói vậy, không hề để lại chút đường lui nào, mỗi câu nói ra như một đòn thẳng thừng khiến đối phương khó đỡ.
Giang Tự chẳng biết đáp lại thế nào, giả vờ như không nghe thấy.
Hai người chỉ nói được mấy câu sau đó cả hai đều cạn lời, không biết tiếp tục ra sao.
Dẫu vậy, sự bực bội âm ỉ trong lòng cũng tỏa ra phần nào. Giống như một cánh cửa sổ đóng kín đã được hé mở một chút, bầu không khí giữa hai người vì thế mà bớt căng thẳng hơn. Ít nhất họ không còn quá gượng gạo như trước nữa.
Diệp Tích Ngôn chỉ phàn nàn một câu đầy vẻ "oán trách" sau đó cũng không làm phiền thêm.
"Chị có thấy nóng không?
"Cô bất ngờ đổi chủ đề, rút mình ra khỏi những cảm xúc rối bời vừa nãy. Cô hiểu rằng nếu cứ mãi xoáy vào một chuyện sẽ chỉ phản tác dụng. Giang Tự nhìn cô một cái:"Không nóng.
"Diệp Tích Ngôn chỉ thuận miệng hỏi chứ không thật sự muốn tìm hiểu câu trả lời. Dưới cái nắng hơn 38 độ, hai bên bờ sông chẳng mấy bóng cây che mát, lại vào buổi chiều trời nắng gắt, bảo không nóng thì thật khó tin. Cả hai đi bộ mà mồ hôi rịn ra không ngừng. Đi ngang qua một quầy bán dưa hấu, Diệp Tích Ngôn chợt dừng lại:"Chờ em chút."
Giang Tự dừng bước: "Làm gì thế?"
Diệp Tích Ngôn chỉ vào tủ lạnh của quán: "Mua dưa, chị ăn không?"
"Không cần."
Mặc kệ, cô vẫn mua hai quả dưa hấu lạnh, nhờ chủ quán bổ ra. Sau đó cô đưa Giang Tự một miếng lớn, phần còn lại bỏ vào túi nilon mang theo, định lát nữa chia cho mọi người.
"Ngọt lắm, ăn đi cho đỡ khát.
"Thật ra cô còn chưa nếm thử nhưng đã chắc chắn rằng nó ngọt. Giang Tự đứng một bên đợi, không rời đi. Dù cô ấy mua dưa, cô cũng đứng đó dưới nắng. Miếng dưa đúng là ngọt thật, phần thịt đỏ au xen chút sắc hồng mát lạnh ăn vào rất dễ chịu. Hai người mang túi dưa tới khu nhà lắp ghép rộng chừng mười mấy mét vuông, một điểm dừng chân tạm thời bên bến đò. Trong nhà có máy lạnh, bàn ghế cho khách nghỉ chân và nước uống miễn phí. Vừa bước vào, chị Hạ lập tức gọi Giang Tự:"Tìm em mãi nãy giờ, cứ tưởng không theo kịp. Giáo sư Giang, em rảnh không?
Xem giúp chị cái máy ảnh chút, vừa rồi bị rơi hình như bị hỏng rồi.
"Diệp Tích Ngôn chia dưa cho mọi người còn Giang Tự đặt túi xuống, đi qua chỗ chị Hạ. Máy ảnh chỉ bị trầy xước chút ở góc cạnh do va đập, còn ống kính và các linh kiện bên trong đều không sao, vẫn dùng được. Chị Hạ thở phào nhẹ nhõm, đùa:"May quá, khỏi mất nửa năm tiền lương."
Một đồng đội khác bông đùa: "Dù chỉ hỏng bên ngoài cũng phải đền, không thì sẽ làm loạn lên đấy."
Chị Hạ hóm hỉnh đáp: "Yên tâm, đền được!"
Mọi người cười đùa vui vẻ, bầu không khí trở nên náo nhiệt hơn chỉ trong vài câu.
Diệp Tích Ngôn không tham gia vào cuộc trò chuyện, cô chờ Giang Tự kiểm tra xong máy ảnh liền chủ động mang tới cho chị một chiếc ghế đẩu. Cô cũng kéo một chiếc ghế khác ngồi xuống bên cạnh.
Giang Tự không từ chối, nhận lấy ghế và để mặc Diệp Tích Ngôn ngồi đâu thì ngồi.
Trưởng đoàn định cho mọi người nghỉ ngơi nửa tiếng, làm đủ các bước chuẩn bị mới bắt đầu làm việc, tránh tình trạng bị say nắng khi phải lao động dưới trời nắng gắt. Cả đoàn ở trong nhà lắp ghép tới gần ba giờ chiều mới rời đi, ra ngoài bắt tay ngay vào công việc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!