Chương 32: Khó dỗ dành

Chiếc xe mô tô xuất hiện trong bài đăng trên trang cá nhân của Diệp Tích Ngôn là từ tháng Một. Lúc đó, cô đã phải nhờ cậy rất nhiều mối quan hệ mới có được chiếc xe này. Việc mua xe tiêu tốn không ít tiền bạc, thời gian và công sức nên khi xe về đến nhà, cô đã đăng bài chia sẻ để ăn mừng.

Khi đó Chu Diên cũng có mặt. Anh ngay lập tức bị chiếc xe thu hút và liên tục đưa ra giá để mua lại. Tuy nhiên Diệp Tích Ngôn không nỡ "nhả

"bảo bối. Dù mối quan hệ giữa hai người rất tốt nhưng điều này là không thể thương lượng. Cuối cùng họ thỏa thuận rằng cô sẽ cho anh mượn xe trong hai tháng với điều kiện anh phải chịu toàn bộ chi phí nâng cấp sau này. Cô luôn hào phóng với bạn bè, miễn yêu cầu không quá đáng. Lần này cũng vậy, vì tin tưởng Chu Diên là người đáng tin cậy nên cô chẳng ngại ngần. Còn việc đặt Chu Diên ở chế độ"tin nhắn ưu tiên" là từ lúc thi giải đua xe vượt địa hình ở sa mạc. Khi đó đội chỉ có một số ít người được cử đi, trong đó có cả Diệp Tích Ngôn và Chu Diên. Anh là đội trưởng nên để tiện theo dõi tin nhắn, cô đã đặt anh lên đầu danh sách trò chuyện.

Tin nhắn và thông báo từ bạn bè quá nhiều, nếu không ưu tiên chúng dễ bị chìm xuống dưới, mà cô lại lười tìm. Việc đặt tin nhắn ưu tiên không mang ý nghĩa đặc biệt gì, chỉ là sự tiện lợi.

Thời gian gần đây, cô vẫn giữ liên lạc với đội đua xe và cả Chu Diên nhưng vì bận nên quên hủy chế độ ưu tiên. Diệp Tích Ngôn là người không để ý tiểu tiết, cũng chẳng nghĩ nhiều. Trong mắt cô mọi việc đều minh bạch, với Chu Diên chỉ đơn thuần là bạn bè, hoàn toàn không có ý gì khác.

Phòng tắm trong nhà nghỉ khá rộng, kích thước tương đương với cả căn phòng của nhà nghỉ ở Bắc Giang. Không gian được thiết kế khô và ướt riêng biệt với tường giả gỗ phân cách. Phòng tắm nằm ở bên trong, còn khu vực bên ngoài là nơi rửa mặt và giặt quần áo.

Thiết bị đầy đủ từ máy giặt, máy sấy, máy sấy tóc cho đến các loại nước hoa và sản phẩm chăm sóc cá nhân từ những thương hiệu cao cấp.

Diệp Tích Ngôn không tắm ngay mà định để tối.

Cô chỉ dùng khăn ướt lau qua người, nhân tiện tranh thủ giặt quần áo. Cô gọi Giang Tự mang đồ đã thay từ sáng vào để giặt cùng.

Không nghe thấy tiếng trả lời, cô nghĩ có lẽ Giang Tự không nghe thấy hoặc đang bận.

Diệp Tích Ngôn phân loại quần áo lót của mình rồi nhét hết đồ đã thay vào máy giặt. Sau đó cô đi vài bước, đẩy cánh cửa gỗ không khóa để thò đầu ra nhìn quanh phòng.

Giang Tự đang ngồi bên giường thu xếp dây sạc điện thoại.

Tưởng rằng cô đang bận rộn không để ý, Diệp Tích Ngôn nói:

"Để em giặt luôn đồ của chị nhé."

Giang Tự không ngẩng đầu lên, chỉ đáp gọn:

"Không cần đâu, chị tự làm được."

Cho rằng Giang Tự chỉ khách sáo, Diệp Tích Ngôn không nghĩ ngợi nhiều bước tới ôm luôn đống đồ đặt trên tủ.

Việc giặt đồ không mất nhiều thời gian, chưa đầy 40 phút là xong. Trong lúc chờ, Diệp Tích Ngôn tranh thủ giặt tay đồ lót của mình sau đó xuống lầu mua một thùng nước khoáng, ít đồ ăn vặt và hoa quả sấy khô.

Gần nhà nghỉ có một tiệm tạp hóa nhỏ, bán đủ loại hàng hóa. Giá cả không đắt, ngang ngửa với siêu thị.

Trùng hợp, chị Hạ và La Như Kỳ cũng ghé qua đây mua đồ rồi cùng cô trở về.

Phòng của chị Hạ và La Như Kỳ ở ngay đối diện. Vừa lên lầu, La Như Kỳ đã ghé qua thăm phòng của Diệp Tích Ngôn và Giang Tự.

"Phòng của hai người thật tuyệt! Rộng rãi, thoải mái, mở cửa sổ ra là thấy ngay dòng sông. Phong cảnh đẹp như tranh, thật đáng ghen tị," cô cảm thán.

Hầu hết các cô gái trong đoàn đều ở tầng hai, trừ Tô Bạch và Thi Nhu. Không lâu sau, Tiểu Trần và Từ Sương cũng qua chơi làm căn phòng trở nên khá nhộn nhịp.

Chị Hạ bật cười, nói đùa:

"Phòng của trưởng đoàn Thiệu Vân Phong ở tầng một còn đỉnh hơn, là hẳn một căn suite sang trọng, có cả bể bơi mini. Từ cửa sau đi vài bước là ra vườn hoa. Nhưng phòng đó không thuộc riêng anh ấy đâu, lát nữa mọi người sẽ thấy. Sau này đoàn sẽ dùng phòng đó cho các buổi họp và phát sóng trực tuyến."

Đông người ghé qua nên trước giờ tập hợp, Diệp Tích Ngôn và Giang Tự không có thời gian nói chuyện riêng.

Sau đó La Như Kỳ kéo Giang Tự xuống lầu trước, còn chị Hạ thì gọi thêm vài người nữa. Diệp Tích Ngôn nán lại để phơi quần áo, cô xuống muộn hơn chút.

Ở tầng một, trưởng đoàn Thiệu Vân Phong và những người khác đang thảo luận kế hoạch cho buổi tham quan.

Họ sẽ không dùng xe của đoàn vì thôn đã chuẩn bị sẵn một chiếc xe buýt nhỏ kèm theo tài xế đi cùng.

Tài xế là bạn trai của Đinh Tây Chu, một chàng trai trẻ với nước da rám nắng, dáng vẻ thật thà. Anh chính là chủ của nhà nghỉ này, cũng là người dân bản địa của thôn Dương Gia. Anh tên là Dương Hà Viễn, là bạn thanh mai trúc mã của Đinh Tây Chu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!