Chương 25: Tôi muốn ngủ ở đây

Mặt trời gay gắt tỏa ánh nắng chói chang. Hiện giờ là khoảng thời gian nóng nhất trong ngày. Những cây dương ven đường đã bị thiêu đốt suốt cả buổi sáng, lá cây bóng nhẫy như được bôi dầu, vỏ cây xù xì, xám trắng trông khô cằn như mất hết sức sống.

Lớp đất xung quanh gốc cây cũng khô cứng, nứt nẻ và cằn cỗi.

Khung cảnh xung quanh là một biển cây xanh bạt ngàn, kéo dài từ đỉnh núi này đến núi khác. Con đường uốn lượn giữa biển cây như một dải lụa mềm mại trôi nổi trên mặt sóng, kéo dài, ngoằn ngoèo biến mất về phía bên kia núi.

Gió thổi tới mang theo hơi mát dịu dàng xen lẫn mùi ngai ngái của đất núi và cây cối. Dưới bóng cây, Diệp Tích Ngôn uống một hơi hết nửa chai nước, cảm nhận sự thanh mát tràn qua cổ họng.

Tô Bạch đang trò chuyện không ngừng với La Như Kỳ, họ bàn bạc về kế hoạch tối nay.

Giang Tự không có mặt ở đây. Cô ấy đã lấy nước xong và trở về xe để nghỉ ngơi. Tối qua ngủ không ngon nên giờ tranh thủ chợp mắt.

Một người trong đội đến phát bánh mì nhỏ để mọi người lót dạ và hỏi Diệp Tích Ngôn khi nào đoàn xe có thể đến điểm dừng chân tối nay.

Cô không ăn bánh mì, hờ hững trả lời: "Khoảng bảy, tám giờ."

Người đó thở dài: "Xa vậy sao? Tôi cứ tưởng sắp tới rồi."

Diệp Tích Ngôn giải thích: "Phải đi vòng thêm một đoạn nữa."

Câu trả lời không khiến người đó bớt thất vọng.

Thời tiết nóng bức, ngồi trong xe quá lâu khiến ai cũng cảm thấy khó chịu. Để tiết kiệm nhiên liệu nên điều hòa không được bật liên tục. Gió mùa hè mang theo hơi nóng oi bức. Đám mồ hôi ướt nhẹp từ quần áo dính vào da thịt khiến mọi người bức bối, bực bội.

Không muốn lãng phí thời gian, Diệp Tích Ngôn mang chai nước lên xe và quyết định nghỉ ngơi chốc lát.

Trong xe chỉ có Giang Tự. Cô ấy đang nằm trên chiếc giường trước đây cả hai từng dùng chung. Không muốn làm phiền, Diệp Tích Ngôn nhẹ nhàng bước vào, cô đóng cửa lại và nằm xuống một chiếc giường khác.

Không khí trong xe mát mẻ hơn nhiều so với trong xe Jeep. Điều hòa chạy êm ru mang lại cảm giác dễ chịu.

Bên ngoài, mọi người đều rất ý tứ, không ai lớn tiếng hay đến gần. Tất cả giữ trật tự để không làm phiền những người đang nghỉ ngơi.

Lúc Diệp Tích Ngôn tỉnh dậy, người đánh thức cô là Giang Tự.

Cô ấy nhẹ nhàng vỗ vai Diệp Tích Ngôn. Vừa mở mắt, cô thấy Giang Tự đang đứng trước mặt mình. Trong thoáng chốc cô hơi ngơ ngác, nhận ra mình đã ngủ gần nửa tiếng mà cứ ngỡ chỉ chợp mắt vài phút.

Giang Tự đưa cho cô một tờ khăn giấy ướt và nhắc: "Lau mặt cho tỉnh táo."

Diệp Tích Ngôn ngồi dậy xoay xoay cổ để thư giãn. Cô thuận miệng hỏi: "Chị không ngủ sao?"

Giang Tự đưa thêm một chai nước cho cô, trả lời: "Ánh sáng quá chói, chị không ngủ được.

"Chai nước là nước muối nhạt, có tác dụng giải nhiệt. Diệp Tích Ngôn cầm lấy, vừa nhìn chai nước vừa ngạc nhiên hỏi:"Đây là gì?"

Giang Tự nhắc nhở: "Uống đi, giúp hạ nhiệt. Trưởng đoàn vừa gọi em, bảo là chuẩn bị đi tiếp.

"Diệp Tích Ngôn gật đầu, cô mang cả hai chai nước xuống xe. Bên ngoài, Hà Anh Chính cùng những người khác đã đợi sẵn. Thấy cô, anh vẫy tay gọi:"Lại đây, bàn chút chuyện.

"Hôm nay đoàn xe chạy một quãng đường dài. Và theo tính toán, cần phải đổ xăng trong ngày nếu không sẽ gặp rắc rối vào sáng mai. Ngoài ra, một thành viên trong đoàn – Tiểu Trần bị đau bụng, có lẽ do ăn nhầm thứ gì đó. Người này cần được nghỉ ngơi và ai đó phải thay cô ấy lái xe tải. Hà Anh Chính đề xuất để Thiệu Vân Phong dẫn đoàn vì anh ấy quen đường. Còn Diệp Tích Ngôn vì kỹ năng lái xe ổn định sẽ tạm thay Tiểu Trần lái xe tải. Diệp Tích Ngôn đồng ý ngay lập tức:"Được, cứ thế đi."

Hà Anh Chính giơ ngón tay cái: "Vậy xong nhé. Cô cẩn thận một chút, sáng mai đổi lại là được."

Thiệu Vân Phong cười hề hề: "Tích Ngôn hào phóng quá! Yên tâm, tôi sẽ lái cẩn thận, tối nay trả lại xe nguyên vẹn."

Tiểu Trần được La Như Kỳ chăm sóc, cả hai lên xe nghỉ.

Đoàn xe rời khỏi rừng dương sau hơn nửa tiếng. Con đường phía trước ngày càng hiểm trở khi tiến vào vùng núi cao giữa ranh giới tỉnh và Quý Châu.

Những dãy núi trùng điệp kéo dài vô tận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!