Nơi chiếu phim ngoài trời cách khu nhà sàn nơi đoàn xe ở chỉ khoảng hai mươi mét. Là một sân rộng, địa thế cao, nằm ở khu vực đón gió. Khi gió thổi qua, không khí mát mẻ hơn hẳn. Phía đông của sân có một khóm bụi cây thấp, xa hơn là hàng cây ngô đồng già xen lẫn vài bụi tre rải rác.
Đằng sau hàng ngô đồng là một nhà kho được lợp cỏ, đây là nơi đỗ xe tải nhỏ và hai chiếc xe nhà di động của đoàn.
Diệp Tích Ngôn và Giang Tự vòng qua đám đông, rẽ sang chỗ xe nhà di động để tìm một khoảng không gian riêng tư.
Phía trước có cây cối che chắn nên nơi này kín đáo hơn nhiều.
Hai người mở cửa xe lần lượt bước lên. Căn nhà xe sáng lên nhờ ánh đèn nhỏ mờ ảo, sau đó mới bật điều hòa.
Cả hai ngồi xuống chiếc giường gần điều hòa nhất, mở điện thoại ra xem phim để giết thời gian.
Họ chẳng muốn chen chúc ở sân chiếu phim. Trời nóng lại đông người, mùi mồ hôi khó chịu khiến không khí càng thêm ngột ngạt. Nhưng nếu không tham gia thì lại làm mất hứng nhóm của La Như Kỳ, điều đó không hay.
Cuối cùng, hai người đành chọn một giải pháp thỏa hiệp: đến điểm chiếu phim để "điểm danh" rồi lặng lẽ rút lui, đợi đến khi phim gần hết mới quay lại.
Kế hoạch này là do Diệp Tích Ngôn nghĩ ra.
Trước khi đi cô đã nói trước với Giang Tự, và Giang Tự không phản đối.
Trong xe di động có sẵn nước giải khát và đồ ăn vặt. Tất cả đều được Diệp Tích Ngôn chuẩn bị từ trước. So với không khí oi ả ở bên ngoài thì ở đây dễ chịu hơn nhiều.
Ánh đèn nhỏ chỉ đủ để phân biệt đường nét các đồ vật xung quanh tránh bị va vấp. Từ bên ngoài nếu không đứng thật gần thì gần như không thể nhận ra chút ánh sáng le lói phát ra từ bên trong. Vì vậy, việc hai người ẩn mình trong xe khó mà bị phát hiện.
Họ đến đây không ngoài mục đích tránh nóng và nghỉ ngơi đôi chút.
Diệp Tích Ngôn luôn để ý việc Giang Tự buổi trưa phải ra ngoài giữa thời tiết oi bức, chắc hẳn đã rất mệt mỏi. Chính vì thế cô mới cất công sắp xếp mọi thứ như thế này.
Giang Tự là người thay cô đảm nhận công việc ngày hôm nay, điều đó khiến cô ghi nhớ trong lòng.
Nước giải khát là soda, mỗi người một lon. Đồ ăn vặt là mứt và hoa quả sấy, đây là đặc sản trong bản. Thứ này ngọt đến mức ngấy, ăn nhiều sẽ cảm thấy khó chịu nên Diệp Tích Ngôn chỉ mang theo một túi nhỏ, thỉnh thoảng mới ăn vài miếng. Còn Giang Tự hầu như không ăn cũng chẳng uống soda.
Họ xem một bộ phim khoa học viễn tưởng, nội dung kể về việc con người di cư từ Trái Đất lên sao Hỏa.
Ban đầu Diệp Tích Ngôn định chọn một bộ phim về y khoa, nghĩ rằng như vậy có thể hợp với ngành của Giang Tự. Nhưng suy đi nghĩ lại, cô lại bỏ ý định đó. Xem phim còn dính đến công việc chuyên môn chẳng phải tự chuốc thêm phiền phức hay sao?
Chưa kể phim y khoa nhiều khi thiếu tính chuyên môn, chỉ gây khó chịu. Cuối cùng, cô quyết định chọn phim khoa học viễn tưởng vì nghĩ rằng Giang Tự sẽ thích kiểu nội dung nghiêm túc này hơn là những bộ phim tình cảm ủy mị. Sự lựa chọn này có thể nói đã được cô cân nhắc khá kỹ lưỡng.
Bộ phim viễn tưởng có phần mở đầu khá dài, lần lượt giới thiệu các nhân vật và bối cảnh, chỉ riêng phần nền đã tốn vài phút.
Diệp Tích Ngôn xem rất chăm chú, coi đó như cách giải trí cho buổi tối hôm nay.
Giang Tự không thực sự hứng thú với phim khoa học viễn tưởng nhưng cô vẫn ngồi xem cùng. Dù sao ngoài việc này ra, cũng chẳng còn gì khác để làm.
Trong xe yên tĩnh lạ thường, chỉ có âm thanh phát ra từ điện thoại. Hai người rất ít trò chuyện, đôi lúc Diệp Tích Ngôn sẽ chủ động nói vài câu bâng quơ để khuấy động không khí.
Cả hai đều co chân lên, vai tựa sát vào nhau.
Một sự im lặng nhẹ nhàng nhưng thoải mái bao trùm.
Chiếc điện thoại vẫn được Diệp Tích Ngôn cầm trên tay, trong khi túi đựng đồ ăn vặt thì đặt trên đầu gối cô. Mỗi khi muốn ăn, cô chỉ việc thò tay vào túi mà lấy. Giang Tự cũng không ngoại lệ, vừa với tay lấy một quả mận khô, cô lại vô tình chạm vào chân cô gái ngồi bên cạnh.
Diệp Tích Ngôn không để ý, ánh mắt cô dường như đã bị cuốn trọn vào màn hình.
Bộ phim rất cuốn hút, mới mở đầu đã đủ sức khiến người ta không rời mắt.
Giang Tự khẽ liếc nhìn rồi hỏi: "Em thích xem mấy kiểu phim như này à?"
Diệp Tích Ngôn uống một ngụm nước ngọt, cười đáp: "Cũng tạm thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!