Chương 15: (Vô Đề)

Internet phát triển với tốc độ nhanh chóng, những xu hướng mới liên tục xuất hiện. Trong vài năm gần đây, video ngắn đã trở thành hiện tượng, chỉ cần một bức ảnh hay một vlog ngắn có thể nhanh chóng thu hút lượng lớn người xem, thậm chí giúp những cá nhân hay tổ chức từng mất đi sự nổi tiếng hồi sinh trở lại.

Nhận thấy tiềm năng này, các đội ngũ làm công tác xã hội cũng tận dụng cơ hội để phát triển, vừa có thể thực hiện công tác tuyên truyền, vừa hòa mình vào xu thế để kết nối với cộng đồng mạng.

Video lần này nếu làm tốt sẽ mang lại ít nhất hai lợi ích rõ ràng. Thứ nhất, nó sẽ giúp thu hút nhiều khách du lịch hơn đến với thị trấn Bắc Giang và các bản làng dân tộc, tạo ra một lượng khách đáng kể trong thời gian ngắn.

Thứ hai, nó sẽ thu hút sự chú ý của nhiều người hơn đến các chuyến đi tự lái sắp tới, tạo ra nhiều chủ đề thảo luận hơn, từ đó thúc đẩy cả về mặt kinh tế và công tác xã hội.

Dù sự kiện lần này nhận được tài trợ từ nhiều bên, bao gồm hai nhà tài trợ lớn nhưng đội ngũ vẫn chỉ có thể hỗ trợ các địa phương trong một thời gian ngắn. Đường dài sau này vẫn cần rất nhiều nỗ lực.

Đối với những người như chị Hạ trong đội, lý do chính khiến họ tham gia hoạt động kéo dài ba tháng này vẫn là để thu hút sự chú ý của công chúng qua mạng đối với những nơi như Bắc Giang và các bản làng. Việc đóng góp từ thiện chỉ là phần phụ.

Để một vùng đất nhỏ phát triển cần có sự kết nối với thế giới bên ngoài và Internet là phương tiện nhanh nhất để làm điều đó.

Đội ngũ của chị Hạ có ý tưởng khá đơn giản: sử dụng nhan sắc và khung cảnh suối nước nóng làm nội dung, mô phỏng lại những xu hướng nổi bật. Qua việc lan truyền nhanh chóng bằng video ngắn, ít nhất cũng có thể thu hút được một lượng khách du lịch nhỏ đến đây.

Đây là phương thức quảng bá rất phổ biến và hiệu quả hiện nay, với phản hồi thường khá là tích cực.

Khi biết Diệp Tích Ngôn và Giang Tự đồng ý tham gia quay video, cả đội như trút được gánh nặng. Họ vội vàng đưa cả hai lên bờ và bắt tay vào chuẩn bị. Tóc được buộc lên, trang điểm chống nước, thay đổi bối cảnh, điều chỉnh ánh sáng,... Mọi việc được tiến hành một cách nhanh chóng và hiệu quả.

Trong khi hai người đang trang điểm, nhiếp ảnh gia tranh thủ giải thích cách quay, yêu cầu họ phối hợp thế nào.

Diệp Tích Ngôn nghe không lọt tai mấy, tâm trí dường như đang để ở đâu đó.

Tóc cô được tết gọn lại, tương tự như của Giang Tự. Lông mày cũng được kẻ lại, khá giống với kiểu lông mày của Giang Tự.

Còn Giang Tự, trên cơ thể cô cũng có vài chỉnh sửa nhỏ. Dầu bóng với nhũ được thoa lên xương quai xanh làm điểm nhấn, eo và lưng được chăm chút kỹ lưỡng, thậm chí cánh tay cũng không bị bỏ sót.

Do Diệp Tích Ngôn đeo khuyên tai, Giang Tự thì không có nên chị Hạ định tìm một đôi tương tự cho cô.

Ban đầu họ định để Diệp Tích Ngôn tháo khuyên ra nhưng sau khi cân nhắc kỹ, cuối cùng quyết định giữ lại.

Chẳng có lý do gì khác, chỉ vì đôi khuyên tai của Diệp Tích Ngôn quá đẹp, rất hợp với khí chất của cô.

Giang Tự thử qua vài đôi khuyên nhưng không có đôi nào tạo được hiệu ứng như khuyên tai của Diệp Tích Ngôn.

Chị Hạ vẫn tiếp tục tìm, khăng khăng phải tìm một đôi phù hợp.

Diệp Tích Ngôn ngập ngừng một lúc rồi nói: "Không cần tìm nữa, em sẽ đưa một chiếc cho bác sĩ Giang."

Chị Hạ không chú ý lắm, vẫn mải tìm kiếm, "Còn nhiều đôi khác, để chị xem."

Diệp Tích Ngôn nói: "Không phải đang quay phong cách 'song sinh' sao? Tìm mãi cũng không có đôi giống hệt, chia đôi ra đeo là hợp lý nhất."

Chị Hạ như được khai sáng, "Phải nhỉ, chia đôi ra đeo, một bên trái, một bên phải, còn hợp lý hơn cả hai đôi khác nhau.

"Diệp Tích Ngôn tháo chiếc khuyên bên phải đưa cho chị Hạ. Chị Hạ nhận lấy rồi hỏi:"Giáo sư Giang, trong lúc quay em đeo khuyên của Tích Ngôn được không?"

Giang Tự trả lời: "Được.

"Chị Hạ nhờ Hà Anh Chính khử trùng khuyên tai rồi đeo cho Giang Tự. Khuyên tai khá dễ phối, khi đeo lên tai phải của Giang Tự cũng không hề gượng gạo mà tạo nên một phong cách mới. Diệp Tích Ngôn không nhìn Giang Tự, cho đến khi cả hai xuống nước cô mới nhìn thoáng qua đối phương. Quá trình quay diễn ra suôn sẻ, không có khó khăn gì. Đầu tiên là quay các cảnh động, sau đó là cảnh tĩnh. Một cú máy dài từ xa đến gần, từ cảnh vật xung quanh đến rừng trúc ngoài cửa rồi dần dần trượt đến điểm chính là hai người. Hà Anh Chính đứng bên chỉ đạo."Giáo sư Giang, cô cúi xuống nhìn Tích Ngôn, từ từ hạ mắt, sau đó hai người đối diện."

"Tích Ngôn, cô tiến sát hơn một chút, tay đặt cao hơn, nửa thân dưới không di chuyển, phần thân trên hơi ngả ra sau, tạo đủ khoảng trống."

"Ê, đừng di chuyển, còn xa quá."

"Gần hơn chút, gần hơn!"

"Tích Ngôn, ánh mắt của cô chưa đạt, dịu dàng hơn, phải có cảm giác ngước nhìn Giáo sư Giang."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!