Chương 115: PN (2) Lại một năm nữa, bình an mỗi năm

Mùa thu năm nay ở Đức đẹp lạ thường, vẫn mang một nét quyến rũ độc đáo như mọi khi. Những cánh rừng ngập tràn sắc vàng xen lẫn xanh biếc, các tòa nhà kiến trúc châu Âu thấp thoáng giữa khung cảnh ấy, từ xa trông chẳng khác nào một bức tranh, đôi lúc còn mang đến cảm giác hư ảo không chân thật.

Có lẽ vì mùa thu nên phố xá trở nên vắng vẻ hơn. Người qua lại vội vã, có người đi một mình, có người đi cùng bạn, có người đạp xe, cầm trên tay ly nước giấy, cũng có người chỉ đứng yên tại chỗ.

Những dây leo xoắn xuýt phủ kín bức tường gạch, lá vàng lá đỏ rực rỡ nổi bật hẳn so với những tán cây trơ trọi trước cổng nhà.

Sau chuỗi chiến thắng, đội đua đã cho Diệp Tích Ngôn một kỳ nghỉ dài để cô có thời gian nghỉ ngơi.

Cô ở nhà vài ngày, đi dạo loanh quanh, dành thời gian cho ba mẹ, tụ tập bạn bè, tham gia đủ loại buổi tiệc... Khi Giang Tự bận rộn, cô cũng không chờ đợi vô ích, vẫn có rất nhiều việc để làm, chẳng khi nào thấy nhàm chán.

Thỉnh thoảng cô cũng đến chỗ làm của Giang Tự mang đồ ăn, thức uống, ngồi cùng Giang Tự trên ghế dài hoặc đôi khi chỉ tình cờ đi ngang và gặp nhau.

Những ngày tháng như thế thật dễ chịu, cả hai đều thích thú. Không ai trong họ cảm thấy áp lực hay ràng buộc mà ngược lại, mọi thứ đều thoải mái và nhẹ nhàng.

Tình yêu là sự đồng hành và cùng nhau phát triển, hòa nhập vào cuộc sống của đối phương nhưng không hoàn toàn chiếm lấy nó.

Giang Tự thường xuyên mua hoa tặng Diệp Tích Ngôn, hoa hồng, dương cam cúc,... Không cố định một loại hoa nào cả, chỉ đơn giản là khi thấy một bó hoa đẹp, nghĩ đến người ấy, cảm thấy phù hợp thì liền mua về tặng.

Bác sĩ Giang vốn dĩ là người lãng mạn đến tận xương, tâm tư tỉ mỉ.

Khi cả hai có thời gian rảnh, họ cùng nhau đi du lịch khắp nơi, đến lâu đài Neuschwanstein, công viên quốc gia Saxon Switzerland, cây cầu quỷ... Họ khám phá từng địa điểm, đi xuyên qua những cánh rừng rậm rạp, băng qua những cây cầu treo dài, lắng nghe dòng nước êm đềm trôi, đứng trên cao nhìn xuống khung cảnh thiên nhiên và dòng người tấp nập.

Trên những con phố ở Berlin, họ thong dong dạo bước, tận hưởng phong vị nghệ thuật của thành phố.

Khi ghé vào một cửa hàng nhỏ tại Berlin, Diệp Tích Ngôn đã mua một đôi nhẫn. Kiểu dáng đơn giản, chất liệu không có gì đặc biệt, trông không hề đắt tiền nhưng lại vừa vặn với cả hai.

Giang Tự không ngại ngùng, thấy đối phương mua thì liền nhận lấy, đưa tay đeo nhẫn vào.

Diệp Tích Ngôn nói: "Trước tiên cứ mua tạm một đôi, sang năm đổi cái mới, lúc đó chọn kiểu dáng đẹp hơn."

Giang Tự chẳng để tâm, đáp lại: "Kiểu này cũng đẹp mà."

"Cũng tạm." Diệp Tích Ngôn thản nhiên nói, "Chấp nhận được."

Giang Tự bật cười: "Mắt em cao quá đấy."

Diệp Tích Ngôn ngước mắt lên, ánh nhìn lướt qua khuôn mặt Giang Tự, nhìn đi nhìn lại hai lần rồi chậm rãi nói: "Đương nhiên rồi, thế nên mới chọn trúng bác sĩ Giang."

Giang Tự khẽ cười: "Thôi đi."

Diệp Tích Ngôn khẽ véo đầu ngón tay của cô, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua lòng bàn tay mang theo cảm giác tê dại mơ hồ.

Mùa thu khép lại, những bông tuyết lại lất phất rơi xuống.

Tin tức từ trong nước truyền đến, mọi chuyện cuối cùng cũng đã khép lại. Toàn bộ nhóm của Trâu Hành Lĩnh đều bị điều tra triệt để, không một ai chạy thoát. Trong số đó, hai người bị kết án tử hình, bao gồm cả Trâu Hành Lĩnh.

Một số bị án tù chung thân, một số lãnh án vô thời hạn, trong đó có Trương Hiền Minh. Kỷ Tồn Ngọc và Hoàng Thắng Quân lần lượt nhận mức án bảy năm và hai năm tù giam.

Bọn họ không bị xét xử cùng lúc mà lần lượt bị xử lý qua nhiều giai đoạn.

Ông Lưu gọi điện báo tin cho Giang Tự, giọng điệu không giấu nổi cảm xúc. Ông vừa vui mừng vì cuối cùng lũ sâu mọt cũng bị bắt, môi trường được làm trong sạch, vừa có chút cảm khái, cảm thấy con đường đã qua thật không dễ dàng, để kéo đổ bọn chúng là cả một quá trình đầy gian nan.

Giang Tự không đưa ra bình luận gì, chỉ im lặng lắng nghe.

Những chuyện đó đã chẳng còn liên quan đến cô nữa, từ lâu cô đã thoát khỏi vòng xoáy ấy. Mọi vấn đề đều đã được giải quyết, chẳng còn gì đáng bận tâm thêm.

Khoảng thời gian đó, Nam Thành lại xảy ra một chuyện lớn khác.

Giang Đan Thành sụp đổ. Ông liên tiếp bị xử phạt, đầu tiên là nhận cảnh cáo vì hành vi cạnh tranh không lành mạnh trong kinh doanh, sau đó nội bộ công ty rơi vào khủng hoảng, chẳng bao lâu sau lại chịu một cú đánh mạnh về thương mại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!