Chương 68: Tình cảm lứa đôi dạt dào tóe lửa

Sau khi Bạch Diệp vứt hết lệnh bài chạy lấy người thì cuộc hỗn chiến của đệ tử các môn phái cũng hạ màn. Ngoại trừ mấy người của Huyền Hư kiếm phái, Vạn Kiếm Tông Phạn Âm Tự thì những tu sĩ còn lại hoặc là tự nhận thua hoặc là bị mấy người còn lại đánh cho môn mê bất tỉnh.

Ninh Ninh rất có ý thức giữ gìn truyền thống tốt đẹp đã được lưu truyền mấy ngàn năm của dân tộc Trung Hoa, tích cực phát huy tinh thần "bọ ngựa bắt ve chim sẻ rình sẵn", "tới cũng tới rồi không thể chịu thiệt", nghiêm túc khoắng hết sạch tất cả lệnh bài có ở hiện trường.

Cô phụ trách tìm, Bùi Tịch phụ trách lấy. Đến phiên Lục Minh Hạo và tên nam tu kia của Tố Vấn Đường thì cô có nói thế nào Bùi Tịch cũng không cho cô tự mình soát người. Hắn nhét hết tất cả lệnh bài vào trong tay Ninh Ninh, lạnh mặt ngồi xổm xuống.

Xem ra bạn nhỏ Bùi Tịch vẫn là một người vừa truyền thống vừa bảo thủ, lúc nào cũng nhớ kỹ rằng nam nữ thụ thụ bất thân. Ninh Ninh thấy hơi buồn cười nhưng cũng không trêu chọc hắn như bình thường... Ban nãy khi cô cố gắng đến gần Bạch Diệp, cánh tay đã bị phù chú của hắn làm cho bị thương.

Tuy rằng phù lôi hoả sẽ không gây đổ máu nhưng điện lưu và nhiệt hỏa đồng thời ăn mòn sẽ tạo ra cảm giác đau đớn vô cùng và vết sẹo y như bị bỏng.

Bạch Diệp không dùng hết toàn lực nên vết thương này cũng không nghiêm trọng cho lắm, chỉ cần bôi thuốc mấy ngày là có thể khỏi hẳn.

Mấy ngày nay đã đủ chuyện phiền toái, Ninh Ninh không muốn làm cho những người khác lo lắng nên cố gắng nhịn đau, giả vờ như không có chuyện gì, đợi khi nào về phòng thì tự bôi thuốc.

Nếu bây giờ cô đi nhặt lệnh bài, cổ tay áo di chuyển, vết thương rất có thể sẽ bị lộ ra ngoài..... Nhưng mà hẳn là Bùi Tịch cũng sẽ không qua tâm lắm đến vết thương của cô đâu.

Vừa nghĩ đến đây, cô đột nhiên cảm thấy hơi mất mát và thất vọng. Vừa chắp tay ra đằng sau lưng ngẩng đầu nhìn lên cô đã đụng phải tầm mắt của Bùi Tịch. Bây giờ Ninh Ninh mới phát hiện ra quầng thâm dưới mắt của hắn rất đậm, hốc mắt còn hơi đỏ, đồng tử cũng chẳng chịt tơ máu.

Hình như hắn đã thức cả đêm, mới ngủ được một chút đã phải dậy vậy.

Nghĩ cũng phải, tối hôm qua sau khi hai người bọn họ trở về phòng thì cũng đã rất khuya rồi. Ninh Ninh vừa mệt vừa buồn ngủ, vừa đặt mình xuống đã vào giấc ngay, nhưng Bùi Tịch không giống như vậy.

Hắn thấy tâm trạng của cô không tốt, mắt sưng đỏ cả lên, lại nghe thấy Ninh Ninh vu vơ nhắc một câu "kiếm Tinh Ngân

", không biết là nghĩ thế nào mà hắn lại thật sự đi hết chỗ này đến chỗ kia của bí cảnh để tìm thanh kiếm này về. Đầu Ninh Ninh đột nhiên hiện ra suy nghĩ như thế, bây giờ lại bị Bùi Tịch nhìn thẳng, Ninh Ninh nhất thời hơi bối rối, cô cố gắng trấn tĩnh hỏi:"Sao thế?"

Bùi Tịch không đáp lời, chỉ đưa mấy cái lệnh bài qua. Cùng lúc đó, Lục Minh Hạo biến mất, Ninh Ninh vươn tay nhận lệnh bài, nhìn sang tên nam tu của Tố Vấn Đường: "Vậy còn hắn thì sao?"

Bùi Tịch lập tức nói tiếp: "Để đệ."

"Ò." Cô đành phải gật gật đầu, tiện đó nhìn sang hai khối thịt người đang nằm thành đống ở giữa đường: "Hạ Tri Châu và Hứa Duệ thì sao?"

"Cũng để đệ."

Thiếu niên mặc đồ đen vẻ mặt lạnh lùng hình như vừa nghĩ đến cái gì, một lúc sau mới ngập ngừng nói, giọng cứng quèo: "Kiếm Tinh Ngân... tỷ cũng cứ để đó, đợi đệ lau sạch đã.

"- Đừng đừng đừng! Sao ta có thể để cho đệ lau được chứ! Ta chỉ nói đùa thế thôi, ta tự lau được mà. Cô đâu thể để Bùi Tịch biến thành bảo mẫu toàn năng của mình được cơ chứ! Ninh Ninh lập tức xua tay:"Đúng rồi, đệ tìm được nó ở đâu vậy? Chắc đệ phải tìm lâu lắm hả?

"- Trong một cái hồ nước. Hắn vừa đáp lời cô vừa cúi đầu tìm lệnh bài, giọng nghe hơi rầu rầu, chắc là để cô khỏi lo lắng, hắn hiếm khi có lòng giải thích thêm vài câu:"Trận pháp này lấy nước làm kính, Tinh Ngân đâm thủng lớp nước giả làm bầu trời thì ở trong bí cảnh thật, có lẽ nó đã rơi vào trong một hồ nước nào đó.

Đệ cứ men theo các hồ nước mà tìm thì nhất định sẽ tìm được nó.

"Hắn nói nghe thì đơn giản nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể hiểu được việc này chắc chắn không dễ dàng một chút nào. Không nói đến việc các hồ nước trong bí cảnh chi chít như sao trời, cho dù hắn có tìm được đúng cái hồ đó thì cũng phải tự mình xuống nước, chịu đựng cái lạnh thấu xương mà mò mẫm tìm kiếm. Ninh Ninh thấy lòng mình ngổn ngang trăm ngàn mối. Cô nắm chặt kiếm trong tay, nhỏ giọng nói:"Cảm ơn đệ nhé! Chờ sau khi cuộc thi kết thúc, ta mời đệ ăn cơm nha!"

Cô nói đến đây thì rất tự tin, nhớ đến đống tiền mình đã tích luỹ được sau đợt vào tháp Phù Đồ thì giọng nói càng thêm tự tin: "Chắc chắn ta sẽ mời đệ đến tửu lâu đắt nhất lớn nhất Loan thành, đệ muốn ăn cái gì thì gọi cái nấy, tiểu sư đệ nhà ta xứng đáng!

"Bùi Tịch yên lặng nghe, sau đó quay đầu nhìn sang hướng khác. Hắn không nói gì nhưng Thừa Ảnh trong đầu lại đang rít gào không ngừng:"Há há vui chưa? Sĩ chưa? Vừa nghe con bé nói thế đã thấy hoa nở xuân về liền rồi đúng không?

Bùi Tiểu Tịch, muốn cười thì cứ cười đi, đừng có cố tình ép cái khoé miệng đang vểnh lên tận trời của ngươi xuống nữa!"

Nó nói như vậy xong vẫn chưa thấy đã bèn dùng chất giọng đại thúc tục tằng của mình bắt chước ngữ khí vừa rồi của Ninh Ninh: "Ai da, tiểu sư đệ nhà ta xứng đáng!~

"Ý cười trong mắt Bùi Tịch rút đi, sát khí hiện ra. Sau khi hai người bọn họ lấy hết lệnh bài, con đường vốn đang chật kín người đột nhiên trông có vẻ hơi trống vắng. Minh Tịnh đã ngồi ngáy o o, Minh Không gặm xong rau xà lách, đang ngồi nghiêm chỉnh đọc sách. Ninh Ninh nhìn sang thì thấy sách ghi mấy chữ to:"Lạc mai tĩnh tâm lục.

"Quyển sách này đúng là rất xứng với cái tên của nó. Kể từ khi tiểu hòa thượng đọc nó xong, bất cứ lúc nào cãi lý với người ta cũng rất trơn mồm, tâm lặng như nước mặt không đổi sắc, chỉ có người đang nói chuyện với hắn thì hơi thê thảm, lầm nào cũng tức đến mức muốn nhồi máu cơ tim. Hắn từ chối lời đề nghị về thôn hồ tộc nghỉ ngơi, sau khi nghe hắn thao thao bất tuyệt một hồi đạo lý gì mà"trời đất là nhà", Ninh Ninh cũng không ép buộc mà đưa mắt nhìn về phía Tô Thanh Hàn, người đang đứng ở dưới gốc cổ thụ ở đằng xa.

Không biết người kia đã đi mất từ lúc nào.

- Cảm ơn các vị đã chiếu cố cho sư đệ Hứa Duệ của ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!