Trận pháp độ hồn là đại trận lấy thân tế trận của nhà Phật nên vốn đã không thể khinh thường, chưa kể mấy ngàn hồn phách phong ấn trong Nga thành đã bị luyện chế suốt một năm, sức mạnh của nó càng thêm không gì địch nổi.
Ánh sáng vàng chói lọi đầy trời, yêu ma trong thành không có chỗ nào trốn, đến kêu r3n cũng không có cơ hội, tất cả đều biến thành tro bụi rồi hóa thành hư không.
Ninh Ninh đứng một mình trong Phật đường đổ nát, buồn bã nhìn quanh. Lúc còn ở trong ảo cảnh, khi Trần Lộ Bạch đưa cả đám bọn họ đi thăm thú khắp nơi đã từng đến nơi này.
Chùa Linh Tuyền năm đó phật quang bao phủ, tượng Phật uy nghiêm, khách hành hương tới lui rộn ràng huyên náo, thế mà bây giờ nơi đây lại tiêu điều cô quạnh, chỉ còn mỗi một mình cô.
Ánh lửa trên tế đàn vẫn còn đang lập loè nhảy múa nhưng thiếu nữ vừa đứng ở đó đã không còn. Ninh Ninh nhìn về phía chỗ ban nãy nàng đã đứng, tai nghe thấy tiếng bước chân dồn dập của đám Trịnh Vi Ỷ, lén lút lau đi một giọt lệ chảy xuôi nơi khoé mắt.
Tự hủy dung mạo, dẫn yêu nhập thể, tròng một chiếc mặt nạ giả dối lên mặt mình hết ngày này qua ngày khác, Trần Lộ Bạch dũng cảm như vậy, nàng ấy nhất định không cần người khác thương hại mình.
Ninh Ninh kính phục nàng.
Trần Lộ Bạch đã chết, kim quang giáng thế, buổi rèn luyện trong tầng tháp Phù Đồ này đã đến hồi kết.
Nga thành năm đó đã chìm vào mù sương.
***
Lần rèn luyện này ai cũng có thu hoạch rất phong phú.
Thật ra người tu đạo có rất nhiều cách để kiếm tiền, chẳng qua đám đệ tử nội môn như đám Ninh Ninh có rất ít cơ hội xuống núi, đa số thời gian đều ở trong sư môn rèn luyện, nguồn thu nhập chỉ có tiền tiêu vặt do Huyền Hư kiếm phái phát mỗi tháng.
Nhưng kiếm tu cần tiền mua kiếm phổ, phù tu cần tiền để mua dụng cụ, còn mị tu ấy à, mọi người đều biết mua đồ trang điểm rồi đồ dưỡng da từ trước đến nay đều rất đắt đỏ, ai muốn chỉnh dung spa gì gì đấy thì lại càng tiêu tiền ác.
Đây cũng chính là nguyên nhân chính dẫn đến việc phần lớn đệ tử thu không đủ chi, nhất là mấy khứa phá nhà như phá mả như kiếm tu, luyện kiếm nếu không chém cây trên núi thì cũng chém cột đá trên võ trường, lúc sửng cồ lên không chừng còn chém cả người.
Tiền sửa chữa, tiền thuốc men, tiền bảo hành vân vân và mây mây cứ thế chồng chất làm cho các con nợ nghèo khó đã nghèo càng thêm nghèo.
Nhưng bây giờ thời thế đã khác!
Làn gió xuân cải cách thổi khắp nơi, bọn nhóc trong tháp Phù Đồ rất có chí hướng*, có tiền một cái, bọn họ đã được nở mày nở mặt!
(*,, lấy ý từ câu: ",", nghĩa là: "Làn gió cải cách thổi khắp nơi, nhân dân Trung Quốc thật lợi hại" trong tiểu phẩm "Vua đọc thơ
"của Triệu Mộc Sơn ) Ninh Ninh không còn là kẻ nghèo hèn tháng nào cũng ngắc ngoải chờ môn phái cứu tế nữa nên giờ uống nước lọc cũng tự tin đầy mình. Cô nhẹ nhàng nâng chén trà lên nhấp môi, ưu nhã nói ra mấy chữ Hán tao nhã súc tích kia:"Nước trắng năm 82.
"* (*joke này đến từ một câu thoại trong phim"Thần bài" - 1989: "Nào, khui cho tôi một chai vang Pháp Lafite năm 82 đi.
"Ý của Ninh Ninh là giờ cô đã là kẻ có tiền chứ không còn nghèo rớt mồng tơi nữa, ngồi uống nước không cũng ngạo nghễ như đang uống một chai vang ủ từ năm 82 vậy.) Thiên Tiện Tử nghe mà không hiểu gì. Nhưng bình thường con bé cũng hay nói mấy câu làm người ta chấm hỏi đầy đầu nên hắn cũng chỉ cho là tiểu đồ đệ luyện kiếm mệt rồi nên ăn nói nhăng cuội mà thôi. Hắn rót một chén nước, ngồi bệt trên đất không có tí hình tượng sư tôn của đại môn phái một chút nào:"Ninh Ninh đến tìm ta vì việc gì thế?
"- Con và sư tỷ, sư đệ đã vượt qua được trận yêu biến trong tháp Phù Đồ rồi ạ. Ninh Ninh nhẹ giọng hỏi:"Sư tôn, nếu trong lịch sử thật sự có Nga thành, vậy cuối cùng kết cục của nó là như thế nào ạ?
"Ở trong ảo cảnh cô tiếp xúc với Trần Lộ Bạch nhiều nhất, sau khi ra khỏi ảo cảnh, Ninh Ninh cũng tận mắt chứng kiếm tiểu cô nương kia kiên định nhảy vào trong đám lửa. Từ trước đến nay cô chưa từng trải qua quá nhiều cảnh sinh ly tử biệt nên tâm hồn vẫn khá đơn giản và trẻ con, huống chi sự hi sinh của Trần Lộ Bạch quá lừng lẫy, cô không có cách nào thờ ơ được. - Nga thành? Thiên Tiện Tử hồi tưởng một lát, cười nhẹ:"Tầng tháp đó rất khó, vậy mà các con đã qua được rồi sao?"
Thân là sân chơi kiêm nơi rèn luyện cho đệ tử của phái Huyền Hư, tháp Phù Đồ chẳng những kiểm tra kiếm thuật mà còn khảo nghiệm cả trí tuệ và mưu lược, nổi bật trong đó là sự việc yêu biến trong Nga thành.
Các đệ tử trong môn phái ai cũng có thể đi vào trong đó để rèn luyện, các tầng tháp có thể sử dụng đi sử dụng lại nhiều lần, cho dù trước đó đã có người vượt qua được rồi thì các đệ tử còn lại cũng có thể tiếp tục thử sức, chẳng qua giải thượng sẽ không hậu hĩnh như lần đầu tiên mà thôi.
Như Bùi Tịch đã từng nói, muốn sáng tạo ra ảo cảnh cần rất nhiều linh lực nên thường sẽ dùng đến cả hồi ức, để chúng dụng hợp vào trong ảo ảnh. Tháp Phù Đồ cũng không phải ngoại lệ, các ảo cảnh trong tháp đa số đều được xây dựng những sự kiện thật đã từng xảy ra.
- Chuyện của Nga thành thật ra có liên quan rất nhiều đến môn phái chúng ta.
Thoáng nhìn thấy tiểu cô nương trước mặt mở to hai mắt, Thiên Tiện Tử thần bí cười cười:
"Lúc ấy đại chiến tiên ma đang lúc căng thẳng, các môn phái đều rất bận bịu, vốn không có hơi sức đâu mà đến Nga thành trừ yêu nên chỉ có thể bày ra trận thiên la địa võng, tạm thời nhốt bọn chúng trong đó. Khi ấy cũng có vài đệ tử của phái Huyền Hư xung phong đi thăm dò tình hình của Nga thành."
Cảnh tượng trong tháp Phù Đồ được mô phỏng lại từ những gì đã thật sự xảy ra, vậy...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!