Tác giả: Hữu Lưỡng Điểm Điềm

Phụ thân ta mất, nhà cũng không còn, những kẻ đòi nợ đã dọn sạch những vật đáng giá trong nhà. Mẫu thân nằm trên giường ba ngày, sau khi tỉnh dậy thì dẫn ta đến tửu lầu gọi một bàn đầy thức ăn. Thế nhưng lại bị đám quan binh lục soát tửu lầu đánh đổ xuống đất. Ta quỳ dưới đất nhặt thức ăn định đưa vào miệng, một nam nhân hung tợn bước đến giẫm nát thức ăn trên đất. Ta lúc đó mới biết, thì ra trong thức ăn đó mẫu thân ta đã bỏ đủ lượng thuốc chuột... Sau này nam nhân đó đã cho hai mẫu nữ bọn...
Ngày đại ca ta đính hôn, cả nhà đều sững sờ. Mẫu thân ta chất vấn bà mối Trương: “Bà làm cái trò gì đây? Bà chỉ nói cô nương ấy chân tay bất tiện, nào có bảo còn mang theo một đứa con?” Bà mối Trương liếc nhìn đại ca ta, người ngồi trầm mặc không hé môi, rồi nói: “Ta cũng chỉ bảo lão đại nhà ngươi, Xuân Quang, ít nói, chứ đâu có bảo hắn là kẻ câm!” Nhà tiểu thúc sau khi biết chuyện, đứng bên tường rào mà mỉa mai không dứt: “Kẻ què sánh với người câm, quả là xứng đôi vừa lứa, chính là cặp đôi...