Thiên Phàm lạnh mặt nhìn Thanh Vân, hỏi lại:
"Vậy ngươi nói xem ta có nên hận không?"
Thanh Vân đáp ngay không cần suy nghĩ:
"Hận. Chắc chắn nên hận. Ta đã gây ra nhiều chuyện không đúng với ngươi, ta đã phụ sự tin tưởng của ngươi. Ngươi rõ ràng nên hận ta, còn hơn là không nhớ chút gì về ta. Lúc ngươi nhìn ta như người xa lạ ta thực sự không chịu nổi."
"Ta không cần ngươi tha thứ cho ta. Ta chỉ cầu được ở bên cạnh ngươi chăm sóc cho ngươi. Có được không?"
Thiên Phàm kéo tay Thanh Vân ra.
"Xem ai mới là người cần chăm sóc kìa."
Thanh Vân im lặng, gương mặt buồn bã thấy rõ.
Hắn quên mất bản thân mình bây giờ chỉ là một phế nhân.
Đến bản thân còn lo không được, sao có thể chăm sóc cho người khác.
Thiên Phàm đắp lại chăn cho hắn nói:
"Được rồi. Chuyện của chúng ta không thể chỉ dùng một chữ hận để giải quyết. Ngươi trước mắt cứ dưỡng bệnh đi đã. Sau đó chúng ta sẽ cùng ngồi lại nói chuyện này sau."
Diệp Thanh Vân không nói gì.
Hắn cảm thấy mình bây giờ không có cả tư cách để nói chuyện.
Thiên Phàm nhất định còn hận hắn.
Hắn còn là một phế nhân, không thể bù đắp được cho y, sao có thể chuộc lỗi được chứ.
Giờ hắn có nói gì cũng chỉ là nói suông mà thôi.
"Được rồi. Đừng suy nghĩ linh tinh nữa. Ta sẽ ở đây chăm sóc cho ngươi. Vậy được không?"
Diệp Thanh Vân kinh ngạc.
Hắn vội gật đầu lia lịa:
"Được. Dĩ nhiên là được. Ta hạnh phúc quá."
Mấy ngày sau đó Thiên Phàm luôn ở bên chăm sóc cho Diệp Thanh Vân rất chu đáo.
Bất cứ ai nhìn vào cũng đều nghĩ rằng có lẽ cả hai đã làm hoà với nhau.
Thanh Vân vì tâm trạng tốt mà khoẻ lại rất nhanh.
Sau khi dẹp yên biên giới, Phương Vân Hi đã đến hoàng cung thăm Diệp Thanh Vân, nhìn thấy Thiên Phàm tự mình chăm sóc cho Thanh Vân, trong lòng hắn cũng cảm thấy hình như Thiên Phàm đã tha thứ cho y rồi.
Hắn chỉ mới biết việc Thiên Phàm lấy lại trí nhớ gần đây qua Từ Minh.
Sau khi biết chuyện, hắn không yên tâm nên gấp rút trở về xem thế nào.
Cảnh tượng hai người thân mật trước mắt khiến hắn không khỏi cảm thấy tức giận và uất ức.
Hắn khó khăn lắm mới giành được Thiên Phàm về tay mình, sao có thể cam tâm nhường y lại cho Diệp Thanh Vân như thế này? Nếu Phong Quốc gặp nguy hắn cũng sẽ không ngần ngại hi sinh bản thân như thế.
Hắn không thua Diệp Thanh Vân cái gì cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!