Chương 38: Đêm Khó Quên 2

Thiên Phàm đỏ mặt như cà chua chín.

Vừa thấy nhục, vừa xấu hổ chỉ muốn tìm ngay một cái lỗ để chui xuống.

Hắn thế mà lại ngạnh trước những động chạm của tên kia.

Mà điên nhất là những động chạm mà trước kia hắn cảm thấy ghê tởm thì giờ không những không thấy vậy, ngược lại còn ... thấy thích, thậm chí còn mong muốn có được nhiều hơn.

Hắn điên rồi.

Hắn đúng là điên rồi.

Hắn cong từ hồi nào vậy?

"Không việc gì phải xấu hổ cả. Ta cũng vậy mà. Ngươi sờ thử xem."

Vừa nói Diệp Thanh Vân vừa tóm cổ tay Thiên Phàm kéo xuống phía dưới chạm vào cái đó của mình.

Hành động quá đột ngột khiến Thiên Phàm không kịp phản ứng, cứ thế mà để bị dẫn dắt.

Dù cách một lớp vải nhưng Thiên Phàm vẫn có thể cảm nhận được kích thước, độ cứng và nóng rực của thứ đó.

Nó khiến tay hắn cứng đờ.

Gương mặt đã đỏ muốn bốc khói.

Hắn xấu hổ đến không thể chịu được.

Nhưng lại không hề có cảm giác ghê tởm hay gì.

Mà thậm chí ... thậm chí biết có một người lại có thể vì mình mà ngạnh lên như thế này lại cảm thấy tự hào và hạnh phúc.

Không.

Hắn đang nghĩ gì thế này chứ.

Đúng là điên rồi.

"Chúng ta đều đã như thế này rồi sao không thử một chút nhỉ? Ta nghe rằng làm với nam nhân kíc. h thích hơn nhiều so với làm với nữ nhân đó."

Thiên Phàm trợn mắt nhìn Diệp Thanh Vân.

Tên khốn này nói cái gì thế? Mà khoan đã.

Thiên Phàm nghi ngờ hỏi lại:

"Ngươi bảo là nghe rằng, tức là chưa từng làm chuyện này trước đó?"

"Dĩ nhiên. Ta đã nói ta không thích nam nhân, nhưng mà ta thích ngươi. Ngươi là người đầu tiên mà ta muốn làm chuyện này. Ta ... đang rất muốn ngươi. Có hiểu không, bảo bối?"

Một lời này khiến cho hắn rung động tâm can.

Như một dòng nước ấm nóng chảy vào trái tim lạnh lẽo của hắn.

Tâm trí đột nhiên trở nên trống rỗng.

Trong đôi mắt chỉ có duy nhất hình ảnh của người đàn ông trước mặt này.

Tay giơ lên ôm cổ Diệp Thanh Vân kéo xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!