Thẩm Dục đưa cho Diệp Lưu Niên một chiếc khăn lông đã chuẩn bị từ trước, dịu dàng hỏi:
"Điện hạ có vẻ rất háo hức, ra tay dữ dội như vậy?"
Diệp Lưu Niên vừa lau mồ hôi vừa hỏi lại:
"Vậy mà ngươi cũng nhìn ra được?"
"Bình thường điện hạ ra tay đều rất thận trọng. Người thường thăm dò đối thủ trước rồi mới lên kế hoạch đánh bại y một cách nhanh nhất. Nhưng hôm nay ngay từ đầu ngài đã tấn công rất dữ dội. Cách này khá là mất sức nhưng có thể tiết kiệm được thời gian để người có thể nghỉ ngơi được lâu hơn."
Diệp Lưu Niên hơi nhếch môi, có vẻ khá hứng thú: Ngươi nói tiếp đi!
"Thần bạo gan đoán thử điện hạ rất muốn đấu với thái tử của Phong Quốc một trận. Chắc hẳn trận đấu của ngài ấy đã tác động đến điện hạ rất nhiều."
"Ha ha. A Dục, ngươi quả nhiên rất hiểu ta. Phương Vân Hi so với hai năm trước đã tiến bộ hơn nhiều rồi. Trận đấu ban nãy vẫn chưa bộc lộ hết thực lực thật sự của hắn. Tu vi Thất tinh e là không chỉ đơn giản như thế."
Thẩm Dục gật nhẹ đầu.
Hắn không phải người thiên về luyện võ nhưng nhiều năm sống gần những cao thủ đã giúp hắn có cái nhìn khá chính xác về thực lực của từng người.
Phương Vân Hi e rằng đã tiến đến Thất tinh đỉnh phong rồi.
Không.
Có khi đã tiến đến Bát tinh rồi cũng nên.
Chủ tử của hắn là một kẻ đam mê tu luyện.
Gặp gỡ một đối thủ như vậy không phấn khích mới lạ.
---------
Đối thủ trong trận đấu lần này của Diệp Thanh Vân là nữ tử duy nhất trong dàn thí sinh tham gia thi đấu.
Nguyệt Hạ tuy là nữ tử nhưng lại là thiên tài trẻ mạnh nhất của Thủy Quốc.
Một cô gái rất mạnh mẽ.
Nhìn từ vẻ ngoài khá cao lớn so với những nữ tử bình thường.
Thân thể rắn chắc, bước đi vững vàng, trên hông đeo một cặp song đao.
Nhìn cô ấy mạnh mẽ không kém gì đấng mày râu nhưng vẫn giữ được chiếc eo thon gọn cùng gương mặt xinh đẹp, cuốn hút.
Bất giác Thiên Phàm nghĩ có khi Diệp Thanh Vân không nỡ đấu với cô ấy.
Người đẹp như thế mà.
Đúng gu của y còn gì.
"Đại hội lần trước cô ấy chỉ mới Lục tinh, thế mà mới hai năm đã mạnh đến như vậy. Đúng là đáng kinh ngạc."
Thiên Phàm ngạc nhiên nhìn sang thì thấy Phương Vân Hi ngồi xuống bên cạnh.
Hắn không khỏi lo lắng:
"Huynh sao lại qua đây? Huynh là đấu thủ đó, qua đây ngồi lại còn là chỗ của người Hoả Quốc liệu có ổn không?"
"Hoả Quốc và Phong Quốc trước giờ giao hảo đều rất tốt. Có gì mà không được chứ. Ngươi đừng lo!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!