Chương 17: Lật Ngược Thế Cờ

Hai vợ chồng Thanh Liên cùng Thiên Phàm sau đó cùng ra đại sảnh.

Vừa ngồi xuống ghế, Thanh Liên đã đập bàn quát:

"Hà Thiên Phàm, quỳ xuống!"

Thiên Phàm vẫn điềm nhiên ngồi uống trà, không thèm liếc mắt hỏi:

"Tại sao ta phải quỳ?"

Thanh Liên không nói gì, trực tiếp phóng dây lửa quấn chặt lấy người Thiên Phàm kéo ra giữa sảnh ngay trước mặt mình với tư thế quỳ sụp xuống.

Thiên Phàm tặc lưỡi.

Hắn chúa ghét những kẻ cậy mình có tu vi đi bắt nạt những người yếu thế.

Mà từ lúc hắn đến Hà phủ toàn gặp phải những kẻ như thế.

"Đại tỷ, ta hiện giờ là gia chủ Tướng quân phủ, tỷ lấy tư cách gì bắt ta quỳ xuống?"

"Ấn ký ngươi còn chưa cầm trên tay thì còn chưa phải là gia chủ."

Thiên Phàm bật cười:

"Ai bảo thế? Ấn kí ta đang giữ. Nếu tỷ không tin để ta về phòng lấy cho xem."

Thanh Liên tức giận, lườm mắt nhìn Ly Uyên đang đứng khúm núm phía sau.

Cả ấn kí cũng đem giao rồi thì bảo nàng lấy lại quyền điều hành bằng cách nào? Thứ đó lẽ ra phải chờ phụ thân trở về rồi mới quyết định chứ?

"Trước mặt tất cả mọi người trong phủ, mẫu thân đã nói giao Phủ tướng quân cho ta. Ấn kí cũng trao cho ta. Có đại ca làm nhân chứng. Tỷ còn không chịu thừa nhận? Dám bắt trói gia chủ, nếu ta nghiêm phạt thì tỷ mới là người phải quỳ xuống đấy!"

Hỗn xược!

Thanh Liên đập bàn:

"Ngươi cho rằng mình là ai mà dám bắt bổn vương phí quỳ trước ngươi?"

"Dựa vào ta là gia chủ. Đại tỷ, thế ra tỷ về nhà với tư cách là vương phi của Thân vương chứ không phải là đại tiểu thư ư? Vậy thì không được rồi." Thiên Phàm quay người dập đầu trước Diệp Lưu Niên, nói: " Điện hạ, kính xin điện hạ trừng trị nghiêm minh những kẻ vô phép kia.

Từ lúc Vương phi bước vào cửa, trên dưới một nhà tướng quân Phủ không một ai hành lễ với Vương phi đúng theo quy tắc hoàng cung, trong đó có cả thần.

Kính mong điện hạ không nên niệm tình thân mà tha thứ cho cả nhà hạ thần nếu không sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của người và Vương phi. Ngươi ..." Thanh Liên tức giận đứng bật dậy.

Ả muốn bác mà không bác lại được.

Hai tay siết chặt muốn bật máu.

Diệp Lưu Niên nãy giờ chỉ ngồi ở ghế im lặng lắng nghe.

Hắn vốn không quan tâm đến cái nhà này xảy ra chuyện gì, mặc kệ cho phu nhân muốn làm gì thì làm.

Hắn ngồi đây đơn giản vì theo lễ nghi phải như thế.

Nhưng cách đối ứng kia của Thiên Phàm đã khiến hắn chú ý.

Đột nhiên lại cảm thấy thú vị.

Hắn chống cằm nhìn sang bên cạnh hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!