Chương 14: Ta Phải Giết Ngươi!

Vừa lên xe ngựa ngồi xuống, Diệp Thanh Vân đã hỏi ngay: Có chuyện gì?

"Điện hạ, thiếu gia của tả Thừa tướng bị bắt rồi."

Diệp Thanh Vân kinh ngạc:

"Cái gì? Sao lại bị bắt?"

"Thuộc hạ nhận được tin sáng nay y bị quan quân bắt lúc đang chơi trong sòng bạc. Nghe nói là vì liên quan đến một vụ cưỡng hiế. p dân nữ cách đây năm năm."

Diệp Thanh Vân sững lại.

Một chốc sau hắn hơi ngả người ra sau, thở dài nói:

"Chúng ta chậm một bước rồi. Thật không ngờ đại ca lại ra chiêu này. Vụ án năm năm trước của con trai lão ta vốn đã bị lão ta dùng tiền cho chìm xuồng rồi, thế mà giờ lại bị kéo lên để có cớ tóm thằng con đó đi trước chúng ta."

Hắn chắc chắn đại huynh cuồng tu luyện của mình không thể nghĩ ra cách làm này, cũng không thể phát giác ra hành động thầm lặng của hắn bao lâu nay.

Hẳn là do tên quân sư bên người huynh ấy đứng sau bày kế.

Cách đây một năm, không hiểu tại sao bên cạnh đại ca đột nhiên xuất hiện một quân sư tên Thẩm Dục.

Kể từ lúc đó mọi đường đi nước bước của hắn đều bị tên kia phá bĩnh.

Lần này hắn vốn muốn dùng con trai của tả thừa tướng ép ông ta phản bội đại huynh, về phe của hắn.

Thế mà còn chưa kịp hành động đã bị Thẩm Dục ra tay trước rồi.

Lần trước đó nữa, khi hắn điều tra được binh bộ thị lang có quan hệ bất chính, thậm chí có cả con riêng bên ngoài.

Hắn còn đang định tóm gáy lão ta thì Thẩm Dục đã sai người bắt mẹ con nhà đó giấu đi đằng nào rồi.

Xem ra nếu không xử lý tên quân sư phiền phức này thì hắn không thể hành động thuận lợi được.

Diệp Thanh Vân vừa rời khỏi, Nhất Vũ vội chạy vào phòng.

Sau khi kiểm tra kỹ không thấy Thiên Phàm bị thương gì, hắn mới yên tâm thở phào một hơi.

"Rốt cuộc thì quan hệ của đệ với Diệp Thanh Vân là thế nào vậy? Sao ta cứ cảm thấy ..."

"Hiện tại đệ chưa thể nói gì với huynh được. Huynh chỉ cần biết rằng hắn với đệ đang hợp tác với nhau."

Nhất Vũ nghe mà giật mình:

"Hợp tác? Đệ đừng nói với ta đệ cũng muốn nhảy vào vòng xoáy quyền lực đó? Đại tỷ hiện giờ đã là vương phi của Thân vương (phong hiệu của đại hoàng tử), nếu đệ theo nhị điện hạ thì chúng ta biết nói sao với Thân vương đây? Cũng khó cho đại tỷ nữa."

Thiên Phàm nhướng mày.

Kể cũng lạ.

Đại hoàng tử được phong hiệu Thân vương nhưng nghe nói chủ yếu là ở trong phòng tu luyện, không hay tham gia công việc triều chính.

Nhưng bù lại y là một chiến thần, đánh đâu thắng đấy.

Còn nhị hoàng tử tuy không có phong hiệu nhưng từ khi hoàng đế lâm bệnh, nhiều việc triều chính đều qua tay y.

Nhưng ở cái dị giới này sức mạnh quyết định tất cả.

Người nào tu vi càng cao thì càng có lợi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!