Chương 7: Nhiễm hơi thở của Phượng Chương Quân

Luyện Chu Huyền tự nhiên là có hứng thú với thi quỷ. Phượng Chương Quân cũng nói được làm được, lập tức mang hắn ra sân, đi lối tắt đến y quán của Quất Tỉnh đường.

Đêm khuya trong núi Vân Thương yên lặng như tờ, y quán lại đèn đuốc sang trưng.

Đệ tử đứng gác nhìn thấy Phượng Chương Quân tới, vội vàng vấn an, rồi đưa ánh mắt cảnh giác nhìn Luyện Chu Huyền.

Với địa vị của Phượng Chương Quân, tất nhiên không cần phải giải thích. Hắn dẫn thẳng Luyện Chu Huyền qua mấy khu vực, qua sườn tây thứ ba tiến vào cửa tiểu viện.

Thủ vệ ngoài viện thấy Phượng Chương Quân liền mở cửa. Bỗng chớp mắt, một đạo hắc ảnh từ mái hiên chợt lóe qua.

"Hai người các ngươi đuổi theo xem.' Phượng Chương Quân phân phó thủ vệ, lại dặn dò: "Chú ý an toàn."

Thủ vệ lập tức tuân mệnh truy tìm hắc ảnh.

Phượng Chương Quân ra hiệu Luyện Chu Huyền tiếp tục theo mình đi vào.

Chỉ có một gian nhà trong viện đốt đèn, cũng là chỗ để thi quỷ. Phòng không lớn, tất cả tạp vật trong phòng đều bị dọn sạch ra ngoài, chất đống ngoài sân. Theo Luyện Chu Huyền kiến nghị, bốn phía phòng đều rải muối, bốn góc tường đặt bốn bát nước muối.

Giữa phòng để một cái bàn cũng được tẩm ướt nước muối, thi thể thi quỷ đặt trên bàn dùng vải bố ướt che đậy.

Suy xét đến việc xác chết có độc, Luyện Chu Huyền kiến nghị để mình phụ trách nghiệm thi. Phượng Chương Quân ném tới một bao bút da màu đen*, bên trong là nguyên bộ dụng cụ giải phẫu, lưỡi dao lớn nhỏ lóe hàn quang.

*bao da đen

Luyện Chu Huyền tùy tay chọn một cái, đem vải bố ướt mở ra. Bộ thi thể dữ tợn liền lọt vào tầm mắt.

Không đúng.

Cái đầu mới vừa bị Phượng Khuyết kiếm chặt đứt hiện giờ đã "mọc

"lại trên cổ. Lại chỉ mới dính được một nửa, thoạt nhìn xiêu xiêu vẹo vẹo. Quỷ dị hơn, cạnh thi thể đặt một đóa hoa trắng."Có người khâu lại miệng vết thương." Luyện Chu Huyền tìm thấy trên cổ thi thể một sợi tơ mỏng. Đường may cũng không chỉnh tề, thuyết minh kẻ làm chuyện này là một tay mơ, hoặc do kích động khẩn trương.

Nhớ tới chuyện Lăng Tiêu các chủ nhắc tới hình xăm trên lưng thi quỷ, Luyện Chu Huyền lập tức kiểm tra thực hư. Nưng xác chết cứng còng khổng lồ, hắn thử lật mấy lần vậy mà không nhúc nhích.

Đang lúc chuẩn bị tìm mấy thứ trợ lực, Phượng Chương Quân lại yên lặng vươn tay, nhẹ nhàng lặt thi thể.

Lực đạo, không phải lớn bình thường.

Luyện Chu Huyền phát hiện bao tay của Phượng Chương Quân rất tinh xảo, không chỉ có giáp kim loại trên đầu ngón tay, trên mu còn có phù văn màu vàng.

Vân Thương phong khí hậu mát mẻ, không cần thiết đeo bao tay trống lạnh, có lẽ quái lực huyền bí là từ đây.

Luyện Chu Huyền dù tò mò, nhưng rõ ràng đây không phải chuyện hắn có thể quản, hắn phục hồi tinh thần, rất mau đã tìm thấy hình xăm trên lưng.

"Không thể nào là Ngũ Tiên Giáo... Chỗ này tối quá, có nến không?"

"Không.

"Phượng Chương Quân rõ ràng nói không, tay lại mò tới bên hông. Trên hông hắn đeo đai lưng vàng ngọc, trên treo túi càn khôn, có lẽ bên trong chứa pháp bảo chiếu sáng gì. Luyện Chu Huyền hảo tâm nhắc nhở hắn:"Tay ngươi sờ qua thi thể, có khả năng nhiễm độc, đừng làm bẩn bảo bối."

Phượng Chương Quân nghe vậy dừng động tác, sau đó tránh mấy bước, tới góc phòng mới tháo bao tay xuống.

Không biết hắn mân mê cái gì, Luyện Chu Huyền cũng không nghĩ nhìn lén, tiếp tục quan sát xác chết.

Vừa rồi hắn nói hình xăm không thể nào là của Ngũ Tiên Giáo, kỳ thật có chút trái lương tâm.

Nếu công tâm mà nói, hắn thừa nhận hình xăm có chút quen mắt, chỉ là bị thân thể kéo dài biến dạng, hẳn nhiên đây không phải hình dáng vốn có của thi thể.

Cho nên đây rốt cuộc có phải là giáo đồ của Ngũ Tiên Giáo không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!