"Này, các ngươi mau đến xem... Đây rốt cuộc là có chuyện gì?!
"Nhìn thấy Luyện Chu Huyền và Phượng Chương Quân đột nhiên xuất hiện từ hướng sương trì, Yến Anh trợn to hai mắt, như nhìn thấy cứu binh. Vừa mới cách đây không lâu lắm, hắn và Lý Thiên Quyền"dẫn dắt" gần trăm vu nữ Tây Tiên Nguyên tựa như mị quỷ, chạy dọc theo con đường nhỏ ở Tây Tiên Nguyên; nhưng vừa mới rời khỏi khuyết lâu, đi vào cánh đồng tuyết, hàng trăm vu nữ sau lưng bọn họ đột nhiên nhất trí dừng bước, sau đó là biến thành bộ dạng như bây giờ——
Theo phương hướng hắn chỉ, trong nháy mắt Luyện Chu Huyền quả thật cho rằng trên nền tuyết đang nở một đóa hắc liên màu tro.
Đó là gần trăm vu nữ mặt hướng về phái trung tâm tụ lại. Các nàng tóc đen dài, váy lụa xám trắng tựa như cánh hoa, bao vây xung quanh con quái trùng xấu xí thành tầng tầng lớp lớp.
"Kia rốt cục là thứ gì?!"
Lý Thiên Quyền một bên thở hổn hển một bên nôn nóng hỏi.
"Ít nói nhảm, nhanh chém chết nó!!!"
Luyện Chu Huyền chỉ vào "tâm hoa
"hét lớn một tiếng, Phượng Chương Quân lập tức bước nhanh tiến lên, vung ống tay áo hất bay năm sáu vu nữ. May mà trên lớp tuyết trên mặt đất rất dày, không tạo thành thương tổn gì nghiêm trọng. Chỉ thấy những vu nữ bị hất ngã kia so với vừa rồi càng thêm tiều tụy, quả thật như một túi da bao chặt lấy bộ xương. Lại cẩn thận nhìn kỹ, phần bị cắt ở ngón út các nàng có dính một đoạn"ống mềm
"quái dị màu máu. Luyện Chu Huyền tò mò đụng vào thứ kia một chút, nào ngờ cái ống mềm kia tựa như vật sống kịch liệt vung vẩy. Hắn lập tức liền nhận ra —— Thứ"ống mềm" kia là xúc tu, là xúc tu trên người con quái trùng.
"Con sâu kia đang hấp thị tinh khí của Vu nữ! Chém chết nó, mau!!"
Khi Luyện Chu Huyền đang khẩn trương thúc giục, Phượng Chương Quân đã nhanh chóng tiếp cận đến tâm "hắc liên hoa
". Mới không bao lâu, con quái trùng kia lại xảy ra biến hóa rất lớn, nó cuộn tròn kết ra một tầng kén rất dày. Việc này không thể chậm trễ, Phượng Chương Quân lập tức giơ kiếm muốn đâm, ai ngờ so hắn nhanh hơn một bước, kén kia"Đùng
"một tiếng nứt ra một đường, một luồng kim quang chói mắt từ bên trong kén bắn ra! Phượng Chương Quân thầm nghĩ"Không ổn", cấp tốc thu thế quay người, lao về phía Luyện Chu Huyền cách đó không xa. Cùng lúc ôm được Luyện Chu Huyền hắn đồng thời mở ra kiếm trận hộ thân, thuận tiện bao phủ cả Yến Anh và Lý Thiên Quyền vào trong.
Trên cánh đồng tuyết kim quang bùng lên, nháy mắt cắn nuốt hết cảnh vật xung quanh. Bên trong ánh sáng, lớp tuyết trắng xóa đều hóa thành mũi băng nhọn đánh úp về phía bốn người!
Phượng Chương Quân một tay ôm Luyện Chu Huyền, một tay cắm Phượng Khuyết kiếm vào trong nền tuyết. Chỉ thấy bóng kiếm gào thét, từ ban đầu là bốn biến thành bảy, rồi lại biến thành chín lưỡi kiếm sắc bén, đan chéo lẫn nhau, lưu chuyển xung quanh, tạo thành một lớp hộ thuận không kẽ hở, ngăn tất cả uy hiếp ở bên ngoài!
Luyện Chu Huyền bị mạnh mẽ ấn đầu, chỉ nghe thấy quanh mình một mảnh cuồng phong gào thét, kiếm khí tranh minh, giữa những tiếng băng vỡ vụn.
Muốn nói trong lòng toàn vô kinh sợ hiển nhiên không có khả năng, nhưng có Phượng Chương Quân bên cạnh bảo vệ, hết thảy mọi nguy hiểm tức khắc trở nên nhỏ bé không đáng kể.
Hai người cứ như vậy gắt gao ôm lấy nhau, lại qua một đoạn thời gian, ồn ào náo động đầy trời dần tan đi, kim quang và loạn tuyết cũng ngừng lại.
Phượng Chương Quân hủy kiếm trận, Luyện Chu Huyền từ trong lồng ngực hắn ngẩng đầu lên, phát hiện sắc trời đã hoàn toàn sáng, tuyết mấy chục trượng xung quanh bị thổi không còn một mảnh, chỉ còn lại lớp đất đá đỏ sậm.
Mà gần trăm vu nữ kia tất cả đều ngã trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.
Kén sâu phát sáng ban nãy cũng không thấy, thay vào đó, giữa không trung, một sinh vật có đôi cách thật lớn hình thù quỷ dị xuất hiện.
"Ngài*?" Yến Anh kinh ngạc thốt lên, "Không, khuôn mặt kia... sao lại là Đại Tư Mệnh ! !
"Lúc này, ngoại trừ Luyện Chu Huyền, hai người kia cũng đã nhận ra —— phần đầu của con quái vật kia rằng mọc ra lông lá, nhưng nhìn vào ngũ quan quả thật là một mỹ nam tử đoan trang quý phái. Nhưng mà cơ thể của vị"mỹ nam tử
"này lại cách biệt một trời với mỹ nhan của hắn —— phần thân vẫn là một con sâu khổng lồ, chỉ có điều đã gần với hình thái của trùng. Toàn thân phủ kín giáp trụ cứng rắn màu đen, lóng lánh ánh lên màu xanh lục quỷ dị. Mà tròng mắt phủ đầy thân trùng trước đó cũng không biến mất, chúng chỉ chuyển dời đến hai cái cánh cực đại của"Mỹ nam tử
", chúng không ngừng đảo liên láo khắp bốn phương tám hướng, tựa như đang giám sát chặt chẽ cả Tây Tiên Nguyên. Đây rốt cuộc là quái vật cắn nuốt Đại Tư Mệnh, hay vốn dĩ con quái vật chính là Đại Tư Mệnh?! Phượng Chương Quân một lần nữa cầm kiếm nơi tay, chém ra một luồng kiếm khí dọa lui Đại Tư Mệnh, một bên quay đầu dặn dò:"Các ngươi không đối phó được hắn, tất cả lui về phía sau!"
"Hảo! Vậy Tiên Quân cẩn thận một chút!
"Yến Anh rất có tự giác, lập tức kéo Lý Thiên Quyền thối lui đến chỗ xa hơn, đi xem xét các vu nữ ngã trên mặt đất, không biết sinh tử. Nhưng Luyện Chu Huyền lại không nghe chỉ huy."Ta giúp ngươi!" Hắn chém đinh chặt sắt, "Chớ coi thường hộ pháp Ngũ Tiên Giáo!"
Hiện tại không phải lúc tình chàng ý thiếp, Phượng Chương Quân không hề khuyên can, nhưng lại tiến lên hai bước hộ trước mặt Luyện Chu Huyền.
Chỉ thấy Đại Tư Mệnh giữa không trung phất cánh một cái, một luồng xoáy khí xám đen hướng về phái hai người tập kích!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!