Chương 48: (Vô Đề)

Cơ Vô Song và Lục Hành Chu cứ thế trừng mắt nhìn nhau một lúc lâu.

Trong nháy mắt, Lục Hành Chu bỗng thành "đứa nhỏ không ai thương". Hắn im lặng nhìn Vô Song một hồi rồi nói:

"Đã vậy, sư phụ ta đi bế quan rồi, vậy ta cũng nên đi thôi."

Khóe miệng Vô Song giật giật, cuối cùng vẫn gọi hắn lại:

"Thôi được, đã là ý của sư phụ ngươi, vậy trong thời gian này cứ theo ta tu hành đi. Ta sẽ dạy ngươi."

Lục Hành Chu: "???"

Khoan đã…

Tiểu sư muội đang đùa ta sao?

Nhưng thấy rõ vẻ nghiêm túc trong mắt nàng, Lục Hành Chu mới hiểu ra — e là nhiệm vụ của mình chính là bảo vệ tiểu sư muội đây.

Cũng đúng, tiểu sư muội này, linh thú của nàng vừa mới "oanh tạc" hết cả vườn linh thú ở Trúc Cơ viên, cẩn thận một chút vẫn hơn.

"Được thôi, vậy thì phiền tiểu sư muội rồi."

Cơ Vô Song rất hài lòng với sự thức thời này, liền giao hai tiểu linh thú cho hắn bế, cùng nhau trở về động phủ trên Trục Tinh phong.

Nàng phân cho hắn một khoảnh đất trống ngay cạnh động phủ của mình, còn sai người chuẩn bị vật dụng. Ai ngờ vừa gọi thì người đến lại là Liêm Tinh – đường đường tông chủ!

Lục Hành Chu sợ đến mức suýt ngã.

Trời ạ, tiểu sư muội lại sai cả tông chủ đi làm tạp dịch?!

"Không không… không cần đâu, bọn kiếm tu chúng ta đơn sơ chút là được rồi…"

Liêm Tinh chẳng buồn nghe, thẳng tay ném ra một cái linh phủ.

Chỉ trong nháy mắt, trên mảnh đất trống liền "vọt" lên một tòa động phủ ba tầng, tinh xảo lộng lẫy, linh khí ngưng tụ, hệt như lâu các tiên gia.

"Ngươi cứ ở đây đi."

Liêm Tinh vốn đã nghĩ kỹ: tiểu Vô Song không có linh khí, nhiều việc bất tiện, có thêm một tiểu tùy tùng cũng tốt.

Lục Hành Chu: "…"

Một kiếm tu nghèo rớt mồng tơi, nay lại bị ánh hào quang xa hoa làm lóa mắt… Mà đây mới chỉ là khởi đầu thôi.

Hôm sau, khi trời vừa tờ mờ sáng, hắn còn đang ngồi thiền thì nghe thấy ngoài cửa ồn ào náo nhiệt.

Tưởng có kẻ đến gây sự, hắn vội vác kiếm chạy ra… Ai dè lại là mấy vị đại lão của Đạo Nhất phong!

Mà không chỉ có một người.

Phong chủ Trần Khánh Tiên đến, đã đành.

Ngay cả Thái thượng trưởng lão Hoàng Long đạo nhân Mộ Tử Kỳ cũng tới.

Lại thêm một vị nữa, không quen mặt, hẳn là tôn trưởng lão còn lại của Đạo Nhất phong – Tĩnh Tâm đạo nhân Quách Tử Dư.

Ba vị đại lão cùng nhau… hì hục lao động chân tay.

Bọn họ vây quanh một góc động phủ, bận rộn bày trận pháp. Nhìn dáng vẻ, rõ ràng là đang dựng truyền tống trận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!