Hai người bị Cơ Vô Song "đuổi" ra ngoài thì vẫn còn ngẩn người, nhưng nếu cứ cố ép vào quấy rầy thì dường như chẳng mấy lễ phép.
Liêm Nguyên hỏi:
– Chúng ta giờ phải làm gì đây?
Lục Hành Chu gãi đầu:
– Ờ… hay là, mang chúng đi chơi?
Liêm Nguyên bĩu môi:
– Hai con tiểu thú thì mang cái gì mà mang.
– Nhưng tiểu sư muội đã nói, để chúng ta đưa chúng đi dạo.
Liêm Nguyên đành bất lực, ôm hai con tiểu hắc thú lông lá, định đi một vòng Linh Thú Viên.
Linh Thú Viên là "trường huấn luyện linh thú" dưới quyền Thú Thần Phong, nơi cho linh thú cấp Luyện Khí và Trúc Cơ thả mình chạy nhảy. Dù sao nhốt mãi trong túi linh thú cũng dễ sinh bệnh.
Nói trắng ra, đó chính là nhà trẻ của linh thú.
Lục Hành Chu định bỏ hai con vào túi linh thú, lại bị Tiểu Bạch Dạ quạt cho một vuốt, rồi còn liếc trắng mắt, quay mông về phía hắn.
– … Được rồi.
Hắn đành vác Tiểu Bạch Dạ lên vai.
Còn Tiểu Phượng Luyện thì tự vỗ cánh bay lên đậu ngay trên đầu Liêm Nguyên. Liêm Nguyên muốn đuổi đi nhưng sợ làm nó tổn thương, nên chỉ biết chịu thua.
Thế là hai nhân vật tân sinh chói sáng nhất, một người vai vác mèo, một người đầu đội gà rừng, cứ thế nghênh ngang tiến vào Linh Thú Viên.
Trong Linh Thú Viên cũng chia đẳng cấp: linh thú Luyện Khí một viện, Trúc Cơ thì ở nơi khác.
Cơ Vô Song vốn là "không có linh lực", nên cả Lục Hành Chu và Liêm Nguyên đều cho rằng linh thú của nàng chắc cũng tầm đó, liền đưa đến viện của Luyện Khí linh thú.
Sư huynh trông coi Linh Thú Viên suýt thì há hốc miệng. Hắn vốn tu vi Kim Đan, tất nhiên cảm nhận rõ hơi thở Kim Đan linh thú trên người Tiểu Phượng Luyện.
– Hai vị sư đệ… đây là làm gì vậy?
Mang linh thú Kim Đan đến chỗ Luyện Khí linh thú?!
Định bá chiếm nhà trẻ sao?
Liêm Nguyên ho khan:
– Tiểu sư muội muốn bế quan một thời gian, nên bảo chúng ta đưa linh thú của nàng ra ngoài hít thở.
Ba chữ "tiểu sư muội" vừa thốt ra, các sư huynh liền giật mình sáng tỏ.
Nhất định là vị tiểu sư muội của cả tông môn, siêu thiên tài chưa nhập Luyện Khí kỳ —— Cơ Vô Song!
Tông môn quả thật sủng ái nàng, đến cả linh thú Kim Đan cũng cho nàng chơi.
Sư huynh kia mỉm cười:
– Vậy thì mời vào. Nhưng các ngươi phải trông cho kỹ, đừng để chúng bắt nạt linh thú khác.
– Yên tâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!