Chương 38: (Vô Đề)

Lời của Nhạc Thanh đối với Mặc Lam Y mà nói, chẳng khác nào sấm sét giữa trời quang!

Nàng đã nịnh nọt lấy lòng lão đầu tử này bao ngày, tất cả chỉ vì "sinh cơ", vậy mà giờ ông ta lại quay ngoắt, đem thung lũng ấy cho kẻ khác?!

Trong lòng nàng nguyền rủa Nhạc Thanh hàng trăm hàng ngàn lần, nhưng ngoài mặt vẫn làm ra bộ dáng đáng thương, giọng nói còn pha lẫn tiếng nức nở:

" Sư phụ! Nhưng rõ ràng người đã nói… mảnh đất đó là để cho đồ nhi. Người không thể nuốt lời được."

Nhạc Thanh lúng túng đáp:

"Không phải vi sư thất tín, mà là do tông môn trưng dụng nơi đó."

" Tông môn trưng dụng??"

" Đúng vậy, là chưởng môn tự mình ra lệnh."

Là Liêm Tinh tự mình nói…

Vừa nghĩ tới vị chưởng môn cao quý, thực lực cường hãn, lại cực kỳ che chở đệ tử kia, lòng Mặc Lam Y càng thêm chua xót.

Nàng luôn cho rằng Liêm Tinh mới đáng lẽ phải là sư phụ của mình, chứ không phải lão nhu nhược trước mặt này!

Khoan đã!

Liêm Tinh muốn nơi đó…

Chẳng lẽ là để cho Cơ Vô Song?!

Đúng! Nhất định là cho Cơ Vô Song!!!

Cơ Vô Song quá tà môn, hễ dính dáng đến nàng ta, chuyện gì của Mặc Lam Y cũng trở nên rắc rối, thật đáng hận!

Nghĩ đến việc một lần nữa bị Cơ Vô Song cắt ngang, gương mặt vốn xinh đẹp của Mặc Lam Y khẽ vặn vẹo:

" Sư phụ, thung lũng đó… chẳng lẽ bị giao cho Cơ Vô Song?"

Giọng điệu chất vấn khiến Nhạc Thanh hơi sững lại, nhưng ông vẫn hiểu tính đồ đệ nhỏ, liền ôn hòa đáp:

" Không phải, là giao cho tông môn."

Về phần tông môn dùng để làm gì, ông tuyệt đối sẽ không nói cho nàng biết.

Nếu Thiên Nguyên quả thực sự thành công nảy mầm…

Đó chính là đại nghiệp lợi ích muôn đời!

Dù có thương yêu đồ đệ đến đâu, ông cũng không thể hồ đồ được.

Mặc Lam Y còn định mở miệng, thì lão Quỷ Tiên trong đầu đã cắt ngang:

[Ngươi chú ý thái độ, hiện giờ vẫn cần hắn che chở.]

[Tiên nhân gia gia! Rõ ràng hắn đang nói dối ta! Nơi đó chắc chắn là cho Cơ Vô Song!]

[Hắn nói dối thì sao? Ai bảo ngươi thực lực chỉ đến thế. Hơn nữa, dù thung lũng bị Cơ Vô Song trưng dụng, ngươi vẫn có thể tiếp tục hấp thu sinh cơ, đâu cần nhất định phải ở hẳn trong đó? Nghĩ thử xem, nơi đó vốn thuộc địa bàn Tử Lâm Phong, chẳng lẽ từ nay về sau đệ tử Tử Lâm Phong đều không được bén mảng tới nữa? Cơ Vô Song có mặt mũi lớn đến vậy sao?]

[Cái đó… đương nhiên không.]

[Vậy là được rồi. Chỉ cần ngươi còn có thể tiến vào, dù mỗi ngày chỉ dừng lại một lát, cũng đủ giúp dung hợp linh căn. Mục đích đạt được là được, đừng quá chấp nhất hình thức. So với việc nổi nóng trước Nhạc Thanh khiến ông ta mất thiện cảm, chi bằng lợi dụng sự áy náy của ông ta để tranh thêm lợi ích.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!