Chương 27: Thế Giới 2: Chương 27: Đỉnh Lưu Nổi Tiếng (1)

Cố Quân Thiên tỉnh lại trong một chiếc xe đang lay động, vừa mới mở mắt ra, liền nhìn thấy một chiếc máy quay màu đen tuyền đang đối diện khuôn mặt mình mà quay chụp.

Hắn theo bản năng nở một nụ cười hoàn mỹ.

Hắn không biết mình là ai, nhưng hắn biết chắc chắn mình đã xuyên không.

Chỉ là hắn không biết bản thân đã xuyên thành ai, cũng không biết vì sao lại có người đang quay chụp mình.

Trong lòng Cố Quân Thiên vừa mới sinh ra nghi hoặc, thì ký ức của nguyên chủ đã xuất hiện trong đầu hắn.

Nguyên chủ là một thiếu gia nhà giàu đời thứ hai, kiêm luôn thân phận minh tinh đời thứ hai.

Mẹ hắn là một nữ minh tinh nổi tiếng mà ai cũng biết đến, còn cha hắn thì lại là một thương nhân lắm tiền nhiều của.

Nguyên chủ không rõ cha mẹ mình có từng yêu nhau thật lòng hay không, chỉ biết rằng khi hắn còn rất nhỏ thì họ đã ly hôn. Sau đó, cha hắn tái hôn với một người mới, còn mẹ hắn thì tập trung vào sự nghiệp, đồng thời cũng không ngừng vướng vào những tai tiếng.

Cha mẹ hắn đều rất bận rộn, vì vậy nguyên chủ được bảo mẫu nuôi lớn.

Bảo mẫu của nguyên chủ họ Kiều, nguyên chủ gọi bà là "Dì Kiều".

Nguyên chủ đói bụng thì là dì Kiều nấu cơm cho hắn, khóc thì là dì Kiều dỗ hắn, sợ hãi thì dì Kiều ở bên cạnh an ủi.

Hắn cảm thấy cha mẹ không hề yêu thương mình, chỉ có dì Kiều là người thật lòng yêu hắn.

Lâu dần, trong lòng nguyên chủ thời thơ ấu, dì Kiều trở thành người quan trọng nhất.

Còn con trai của dì Kiều – Kiều Kiều – nhỏ hơn hắn ba tuổi, cũng được hắn xem như em trai ruột.

Năm nguyên chủ mười ba tuổi, dì Kiều qua đời. Năm ấy Kiều Kiều mười tuổi, khóc đến nỗi như người ngập trong nước mắt, sợ bị cha ruột đưa đi.

Cha của Kiều Kiều là một kẻ nghiện cờ bạc, lại còn bạo lực. Vì thế dì Kiều đã ly hôn với hắn ta từ lâu.

Nếu Kiều Kiều phải sống với một kẻ như vậy, nhất định sẽ có một cuộc sống khổ cực.

Kiều Kiều khóc không thành tiếng khiến nguyên chủ nảy sinh ý muốn bảo vệ, liền tìm đến cha mẹ mình, hy vọng họ có thể nhận nuôi Kiều Kiều. Nhưng cả cha lẫn mẹ hắn đều từ chối.

Việc nhận nuôi có giá trị pháp lý, nếu họ nhận nuôi Kiều Kiều, vậy Kiều Kiều sẽ có quyền thừa kế tài sản của họ.

Cha của nguyên chủ sau khi ly hôn với mẹ hắn không lâu thì cưới một người phụ nữ khác, sinh thêm một đứa con.

Ngay cả nguyên chủ mà ông ta còn không để tâm, thì càng không thể muốn nhận nuôi Kiều Kiều.

Mẹ của nguyên chủ tuy chỉ có một đứa con là hắn, nhưng vì không thích dì Kiều, nên cũng không muốn nhận nuôi Kiều Kiều.

Nhưng nguyên chủ đã quyết tâm giữ Kiều Kiều lại, thậm chí còn tuyệt thực để gây áp lực.

Cuối cùng, mẹ nguyên chủ nghĩ cách để cha ruột Kiều Kiều từ bỏ quyền nuôi dưỡng, rồi để tài xế của nguyên chủ đứng tên nhận nuôi Kiều Kiều.

Nhờ vậy, Kiều Kiều được ở lại nhà họ Cố, và nguyên chủ cũng chịu ăn uống trở lại.

Nguyên chủ cảm thấy, sau khi dì Kiều mất, Kiều Kiều không khác gì một cô nhi.

Còn hắn thì sao? Tuy cha mẹ còn sống, nhưng cả năm chẳng thấy mặt mũi đâu, có cha mẹ cũng như không có.

Cho nên, hắn chỉ còn Kiều Kiều, Kiều Kiều cũng chỉ còn hắn. Cả hai sống nương tựa lẫn nhau, là người quan trọng nhất trong đời nhau.

Hắn là anh trai Kiều Kiều, càng phải chăm sóc Kiều Kiều cho thật tốt.

Kiều Kiều tuy được tài xế nhận nuôi trên giấy tờ, nhưng chưa từng ở nhà tài xế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!