Mặc Ngôn mang trong lòng suy tính, trở về phòng.
Vấn đề trước mắt là, làm thế nào để thuyết phục phụ mẫu đồng ý với kế hoạch này của y. Mặc Ngôn sợ phụ mẫu thà gả a tỷ vào cung chịu khổ chứ sẽ không để hắn tùy ý làm ra chuyện tày đình, dù sao chuyện này nếu bị phát hiện, hậu quả sẽ cực kì lớn.
Mặc Ngôn có thể tự tin với khả năng của mình, nhưng phụ mẫu chưa từng tự nguyện tin tưởng hắn điều gì cả.
Mặc Ngôn trầm mặc, ở trong phòng suy nghĩa cả buổi, tận đến chiều tối, mới nặng nề mở của phòng! Mặc lão gia đã tới tiệm vải theo dõi tình hình buôn bán giờ vẫn chưa về, Mặc phu nhân cùng Mặc Huyền đang ngồi trong phòng thêu đồ.
Mặc Ngôn lưỡng lự, cuối cùng vẫn tiến vào.
"A Ngôn, đệ qua đây làm gì?" Mặc Huyền nhìn thấy Mặc Ngôn, nhanh nhẹn nhường cho hắn một cái ghế.
"Tiểu tử, tò mò tay nghề của a tỷ ngươi nên chạy qua xem sao?" Mặc phu nhân quan tâm trách móc.
Mặc Ngôn một đường im lặng, tiến tới, ngồi xuống bên cạnh hai người, đột nhiên nằm bò xuống bàn, thở dài.
Quả nhiên, cho dù có chuẩn bị thế nào đi nữa, ở trước mặt mẫu thân cùng a tỷ, hắn đều sẽ lộ ra một mặt này!
Có chuyện gì thế?
Mặc phu nhân lo lắng, bàn tay dịu dàng đặt lên trán Mặc Ngôn, cảm nhận nhiệt độ của hắn.
Con không sao. Mặc Ngôn tránh né cánh tay của Mặc phu nhân, đáy lòng náo loạn. ngập ngừng mở miệng
"Cái đó, a nương, a tỷ... đợt tuyển tú 3 tháng một lần của hoàng đế sắp tới rồi." Mặc Ngôn nửa kín nửa hở thăm dò.
"Sao đột nhiên đệ lại nhắc đến chuyện này?"
Mặc Huyền khó hiểu.
"Đúng, con bình thường đều không quan tâm đến tình hình của triều đình cơ mà." Mặc phu nhân đồng tình.
"Con, con... con đột nhiên muốn vào cung!" Bao nhiêu dũng khí hắn chuẩn bị cả buổi ngay lúc này không biết đã chạy đi đâu hết. Mặc Ngôn không thể làm gì ngoài việc tự trách mình vô dụng, cá c.h.ế. t chờ đợi phản ứng của mẫu thân cùng a tỷ.
Mặc phu nhân cùng Mặc Huyên bị một câu này của Mặc Ngôn làm cho đứng hình, hai nàng tâm tình phức tạp nhìn Mặc Ngôn, lại quay sang nhìn nhau.
Khoảng lặng trước giông bão chỉ kéo dài nửa nén nhang, ngay sau đó, hai nàng không ai hẹn ai, bắt đầu bùng nổ.
"Tiểu Ngôn, con nói loạn cái gì thế?"
"A Ngôn, đệ tại sao tự nhiên lại muốn tiến cung?"
"Tiểu tử này, trong cung không phải như kinh thành, con không thể chỉ vì muốn tùy ý chơi bời mà tiến cung, có biết không hả?"
Mặc phu nhân lo sợ!
"A nương nói phải đó, A Ngôn, đệ đừng tùy ý làm loạn nữa."
"Con không có tùy ý làm loạn, là a tỷ có tên trong danh sách tuyển tú, con sao có thể để a tỷ vào trong cung chịu khổ chứ! A nương, người cũng không muốn như vậy đúng không?"
"Con vừa nói cái gì? Tiểu Huyền có trong danh sách..."
"Đúng ạ, có người báo với con."
"Chuyện này, sao có thể như thế?" Mặc phu nhân không tin vào tai mình.
"A nương, người đừng lo, con đã tính kỹ rồi, con..."
"Đừng nói nữa, chúng ta bình tĩnh, đợi phụ thân con về rồi cũng nhau nói chuyện!" Mặc phu nhân ngắt lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!