Chương 16: (Vô Đề)

Đêm trước khi hành hình, Lương Tri Ý xin gặp ta. Ta thì làm biếng, nhưng Tề Yển lại cố ý dắt ta đi.

Lương Tri Ý vẫn giữ sống lưng thẳng tắp, nhưng gương mặt không còn vẻ dịu dàng quen thuộc nữa.

Nàng trừng mắt nhìn Tề Yển: Ngươi dám đến đây?

Tề Yển ôm lấy ta, lười biếng đáp: 

"Ngươi không phải muốn nói với nàng ấy về ta sao? Vậy thì ta là đương sự, chẳng phải càng nên có mặt sao?"

Ta ghét kiểu nói chuyện vòng vo này, bèn lạnh nhạt cắt lời: 

"Có chuyện thì nói, không có thì ta về ngủ."

Ta còn hẹn với Giang Ninh Dao tối nay ăn chân giò kho tàu nữa kìa.

Lương Tri Ý nhìn ta với ánh mắt như thể

"ngươi thật đáng thương", rồi nói: 

"Ngươi có biết người bên cạnh ngươi là hạng người gì không?"

Ta trả lời ngay không cần nghĩ: 

Biến thái.

Tề Yển giơ tay nhéo eo ta một cái.

Ta thuận thế đẩy hắn ra:

Hồng Trần Vô Định

"Ra ngoài đi, ta muốn nói chuyện riêng với nàng ta."

Tề Yển: …

Lương Tri Ý: …

Ta ngồi xuống đối diện nàng ta, chống cằm, chậm rãi nói:

"Được rồi, ngươi muốn nói gì nào?"

"Dù sao ta cũng không buồn ngủ nữa rồi."

Lương Tri Ý nở nụ cười lạnh, ánh mắt tràn đầy thù hận:

"Hắn không phải là vị hoàng tử năm đó. Hắn chỉ là thái giám theo hầu vị hoàng tử đó, chính vì hắn tận mắt thấy chủ nhân của mình bị người Lương quốc sát hại, nên mới giả mạo thân phận, trở về nước, rồi bày mưu tính kế đến tận bây giờ!"

Ta lau mặt, bán tín bán nghi:

"Ngươi chắc là thái giám à? Không phải thị vệ hay gì đó chứ?"

"Đương nhiên rồi… ý ngươi là sao?"

Ta chống cằm trầm ngâm:

"À… theo ta biết thì Tề Yển không phải là thái giám."

Ánh mắt Lương Tri Ý lập tức co rút, sau một lúc mới gượng cười:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!