Tên này cả ngày trong đầu rốt cuộc toàn đang nghĩ cái quái gì vậy?
Tề Yển mặt dày dựa sát lại, dùng sống mũi cọ cọ vào mặt ta:
"Nhưng mà nàng cũng đâu từng nói là sẽ không rời khỏi ta."
"Ta đâu có ngu. Chàng cứ suốt ngày chạy đến cung của Lương Tri Ý, ta việc gì phải nói mấy lời mất mặt ấy."
Hắn bật cười: Ghen rồi hả?
Ta không trả lời, đổi đề tài:
"Vai chàng còn đau không?"
Hắn như vừa nhớ ra, liền khoa trương hít một hơi: Đau lắm.
Ta híp mắt nhìn: Đau thật à?
Hắn gật mạnh đầu: Ừ.
Ta nhe răng cười, chậm rãi buông ra một câu: Đáng đời.
13
Màn cãi vã kết thúc, Tề Yển nhờ vào thị lực và trí nhớ xuất sắc, đưa ta ra khỏi rừng, vừa hay gặp được nhóm người đi tìm.
Cũng phải đến khi đứng dưới ánh đèn, ta mới phát hiện sắc mặt hắn trắng bệch đến đáng sợ, thoạt nhìn vô cùng yếu ớt, chỉ sợ mọi sự bình tĩnh trước đó đều là cố gắng gượng gạo.
Ta tức thì mắt đỏ hoe, suýt nữa nhấc cả ngự y theo, may có Tề Yển nhẹ nhàng vỗ tay trấn an:
"Không sao. Ta từng hứa với nàng, ta sẽ sống thật tốt."
Lời hứa ấy là từ rất lâu rồi, lâu đến mức chính ta cũng gần như quên mất.
Ta dụi mắt, khàn giọng nói:
"Chàng không được nuốt lời, còn nợ ta hai con thỏ đó."
Hắn môi tái nhợt, nhưng vẫn cười, rồi quay sang những người xung quanh:
"Đưa hoàng hậu ra ngoài nghỉ ngơi cho tốt."
Ta quả thực cũng kiệt sức, liền ngoan ngoãn rời đi, ăn uống tắm rửa xong xuôi, ngủ một giấc sâu.
Tỉnh dậy đã là ngày hôm sau, thị vệ nói ngự y đã xem qua, ngoài vết thương ở vai thì không còn đáng ngại. Giờ này Tề Yển đang nghỉ ngơi.
Ta không muốn quấy rầy, đứng trước màn trướng, hỏi thị vệ:
"Đã tra ra là ai ra tay chưa?"
Tề Yển từng nói thứ ta cảm nhận được trong thiên lao, gọi là hận. Nay, ta lại nếm trải thêm lần nữa.
Có lẽ là có thánh chỉ, thị vệ không giấu ta:
"Là người của Thục quý phi."
Huynh muội nhà họ Lương, một kẻ tập kích Tề Yển trong rừng, một kẻ bí mật điều binh, chuẩn bị tạo phản trong cung. Nhưng Tề Yển hiển nhiên đã tính toán sẵn tất cả – ám sát thất bại, soán vị cũng thất bại. Ngay khoảnh khắc hắn gặp chuyện, hai kẻ đó lập tức bị bắt giam.
Thậm chí ta còn nghi ngờ, vết thương nơi vai hắn có khi cũng nằm trong kế hoạch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!