Chương 497: Kiều Hạc: Vị trí bà xã của tôi để dành cho em

Kiều Hạc xuống xe lấy khăn ướt.

Anh rút ra hai tờ, sau đó trực tiếp nắm lấy tay Mặc Thiên, giúp cô lau đi vết m.á. u trên đó.

"Túi đã tìm về rồi, em còn vội cái gì. Cơ thể em muốn nghỉ ngơi thì cứ để nó từ từ hồi phục, coi như em trải nghiệm cuộc sống của người bình thường đi."

Kiều Hạc nửa đùa nửa thật nói.

Mắt Mặc Thiên bị m.á. u làm cho sợ hãi không dám mở.

Vừa nghe hắn nói vậy, cô liền mở to mắt.

"Cuộc sống của người bình thường là bị bắt nạt sao?"

Kiều Hạc: ...

Đây là cái logic bá đạo gì vậy...

Nhưng anh lại không thể phản bác.

Tay Kiều Hạc nắm lấy tay Mặc Thiên cũng dừng lại.

Mặc Thiên nheo mắt, lén lút liếc nhìn tay mình.

Tuy rằng khăn ướt đỏ lòm, nhưng lòng bàn tay đã sạch sẽ rồi.

Mặc Thiên lập tức rụt tay về.

Giật lấy chiếc túi nhỏ ướt át trong tay Kiều Hạv.

Mặc Thiên cũng không để ý đến bẩn hay sạch, giơ túi lên áp thẳng vào má mình, cọ qua cọ lại.

Khuôn mặt trắng trẻo nhỏ nhắn bị cọ đến lem luốc.

Nhưng ý cười hoàn toàn không giấu được.

Niềm vui sướng hiện rõ trên khuôn mặt.

Kiều Hạc nhìn cô, khóe miệng cũng theo đó mà cong lên.

Hai người đứng đó như một bức tranh.

Trai tài gái sắc, ngay cả chiều cao chênh lệch cũng dường như được sắp đặt cố ý, dưới ánh đèn đường vàng vọt, được vầng sáng bao phủ, mỗi một khoảnh khắc đều đẹp như phim điện ảnh.

Hai người họ vô tư lãng mạn.

Ờ, lãng mạn.

Hoàn toàn không để ý đến sự sống c.h.ế. t của người khác.

Trong xe, Sở Sở tức giận nhìn ra ngoài cửa sổ, móng tay muốn bấm nát cả lòng bàn tay.

Diệp Phi ở ghế trước không biết cố ý hay vô tình.

Tựa người vào ghế phụ, vô tư lự nói một câu.

"Thiếu gia, cho chó ăn rồi!"

Sở Sở: ...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!